Thursday, June 27, 2013

ĐOẠN TRƯỜNG BẤT KHUẤT


ĐOẠN TRƯỜNG BẤT KHUẤT




TẢN MẠN TÂM TÌNH …
CỦA MỘT TÙ NHÂN KHỔ SAI CHUNG THÂN
VIẾT TỪ ĐỊA NGỤC TRẦN GIAN



KÍNH DÂNG QUỐC TỔ

HỒN THIÊNG SÔNG NÚI

DÒNG GIỐNG RỒNG TIÊN.

Anh linh Tiền nhân dựng nước.

Anh thư Hào kiệt đời đời giữ nước …

Các chiến sĩ đã hi sinh vì lý tưởng Tự do Dân chủ



LỜI GIỚI THIỆU

 

     Ông Phạm Trần Anh là một người anh em kết nghĩa của tôi, tốt nghiệp Học viện Quốc gia Hành chánh và đã dấn thân tranh đấu cho dân chủ ngay thời còn sinh viên ... Anh có một tấm lòng rộng rãi tốt bụng, hay giúp đỡ mọi người. Anh có trình độ nhận thức cao, có đầy đủ chí khí và tinh thần nhiệt huyết, phong cách bình dị, sống gần gũi với anh em, rất thông cảm với anh em bạn tù đặc biệt là những người nghèo khổ bệnh hoạn và anh em đồng bào thiểu số. Anh thường lui tới an ủi tâm sự với những anh em có trình độ thấp hoặc khốn khó, bơ vơ trong tù. Anh đã từng leo rào vào ăn uống với anh em bị bệnh lao trong trại tù Xuân Lộc mà không sợ bị lây nhiễm hoặc bị cùm còng kỷ luật của công an CS…

 

    Tháng 5 năm 1996, anh Phạm Trần Anh và tôi đã cùng TT Thích Trí Siêu, Thầy Nguyễn Viết Huân dòng Đồng Công, giáo sư nguyễn Mạnh Bảo Cao Đài, cụ Nguyễn văn Đấu PGHH đã đấu tranh chống lao động và học tập chính trị … Chúng tôi đã biến lớp học chính trị của CS thành diễn đàn đấu tranh công khai đòi dân chủ tự do, đòi hủy bỏ điều 4 hiến pháp của cái gọi là nhà nước CHXHCNVN, đòi quyền sống tối thiểu của con người … Nhân danh hội Bảo vệ Tù nhân Chính trị bao gồm các thành viên đủ màu sắc tôn giáo đứng lên đấu tranh và cùng ký tên gửi kháng thư tới Liên Hiệp quốc. Bản Kháng thư đã được Liên đoàn Quốc tế Nhân quyền và Uỷ ban Bảo vệ quyền làm người Việt Nam đưa ra trước Phân ban Nhân quyền Liên Hiệp quốc như sau:

 

Ngày 27 tháng năm năm 1996, tập thể tù nhân chính trị tại trại Z30A K1 đã biểu tình đưa kiến nghị đòi cải thiện chế độ lao tù theo đúng như những qui định trong điều 36 về những qui định tối thiểu về việc đối xử tù nhân của Liên Hiệp quốc,… Tất cả tù nhân chính trị đã ký tên gồm Đại diện GHPGVNTN: Thích Thiện Minh, Đại diện Thiên Chúa giáo: Thầy Nguyễn Viết Huân Dòng Đồng Công, đại diện Cao Đài: GS Nguyễn văn Bảo, đại diện PGHH cụ Nguyễn văn Đấu và TM Hội Bảo vệ Tù nhân Chính trị Việt Nam: Huỳnh Hưng Quốc tức Phạm Trần Anh …”.

 

     Cũng thời gian này, anh em tù nhân chính trị tại trại tù Xuân Phước cũng đứng lên đấu tranh đòi dân chủ nhân quyền cùng viết lên thiên sử ca hoành tráng ngay trong các trại tù khổ sai của chế độ Cộng sản.… Trải qua nhiều năm dài chung sống trong tù, anh luôn luôn giữ trọn khí tiết và tình nghĩa, tôi vô cùng trân trọng mặc dù trong thời gian tù tội anh cũng gặp những nghịch cảnh thương đau như bao nhiêu người tù khác khi người vợ thân yêu của mình vì thời gian xa cách và hoàn cảnh cuộc sống đã quyết định chia tay… Anh không nói gì, không có vẻ buồn phiền gì nhưng thỉnh thoảng tôi bắt gặp anh ngồi trầm ngâm với điếu thuốc trên tay, đôi mắt đăm chiêu nhìn về phương trời xa vắng. Tôi hiểu và thương anh nhiều hơn… Tuy là người tu hành nhưng nhưng tôi cũng hiểu rằng, người chiến sĩ cách mạng cũng là một con người bình thường, ngoài lý tưởng cao đẹp còn mang tâm hồn của một người nghệ sĩ lãng mạn  và còn là một người chồng người cha … Nếu không yêu nước thương dân, không có một chút lãng mạn bất cần đời, bất cần thân thể thì làm sao dám đánh đổi cuộc đời mình với những rủi ro bất trắc kể cả với cái chết. Tôi chưa kịp hỏi và an ủi anh thì như hiểu được ý tôi nên anh nói ngay: “Thầy Ba đừng bận tâm nhiều. Đây là chuyện đời thường, chuyện nhỏ mà …”. Tôi nói ngay “Bộ ông không buồn à?”. Anh chậm rãi trả lời: “ Buồn thì có buồn chứ, mình là con người mà chứ có phải cỏ cây gỗ đá gì đâu .. nhưng cũng may, nói theo thi sĩ Tản Đà thì mình đã có một mối tình lớn, mối tình với đất nước dân tộc thì sá gì một mối tình con ..! Phải thế không thầy Ba?”. Tuy anh nói vậy nhưng trong thâm tâm tôi vẫn hiểu và thương anh nhiều. Mai kia, nếu còn sống sót trở về sau một thời gian tù ngục bằng nửa đời người, anh sẽ sống trong cô đơn với những nỗi ưu phiền chồng chất... Chắc chắn là anh phải đương đầu hoặc tìm cách ẩn nhẫn với một kẻ thù nguy hiểm luôn rình rập mưu hại người yêu nước. Tôi luôn luôn tin tưởng một người có nghị lực và ý chí cao như anh sẽ vượt qua tất cả những khúc khuỷu gập ghềnh, cam go nguy hiểm chờ đợi từng ngày từng giờ để vươn lên, vượt qua tất cả…

 

     Suốt chín năm sống ngoài xã hội nhưng thực sự là một nhà tù vĩ đại anh đã phải đương đầu với biết bao khó khăn cản trở nhưng anh vẫn nhẫn nại, âm thầm tiếp xúc với quí vị lãnh đạo tinh thần các tôn giáo và các chiến sĩ đấu tranh cho dân chủ trong nước để vận động thành lập Hội Ái hữu Tù nhân chính trị và Tôn giáo Việt Nam, đồng thời dành hết tâm sức để hoàn thành một công trình lớn tìm về “ Cội nguồn Dân tộc”, một đóng góp to lớn cho dân tộc Việt. Công trình nghiên cứu vô giá của anh rất đáng khâm phục, thật xứng đáng là con dân nước Việt, con cháu của dòng giống Rồng Tiên. Tôi nghĩ tới câu nói của người xưa thật là đúng với con người nặng lòng với đất nước này: “Đi một mình không thẹn với bóng, ngủ một mình không thẹn với chăn vì đã giữ vẹn một tinh thần cao đẹp tinh khiết…!”.

 

     Mãi đến tháng 9 năm 2006, sau nhiều lần tìm cách ngăn cản nhà cầm quyền CSVN phải để anh xuất ngoại đoàn tụ với gia đình sau hơn 29 năm xa cách. Anh được Hội đồng Cố vấn và Giám sát Hội Ái hữu Tù nhân CTTG Việt Nam trao phó nhiệm vụ Phó Hội trưởng Đặc trách ngoại vụ kiêm Chủ tịch Hội đồng Điều hành Hải ngoại của Hội. Hội đang sưu tầm danh sách hàng trăm tù nhân chính trị bị nhà cầm quyền CSVN xử tử hình và xuất bản tập Thơ Tù “Bất khuất” để giới thiệu với đồng bào trong và ngoài nước những đóng góp hi sinh của tù nhân chính trị và tôn giáo Việt Nam. Trong ý hướng đó, chúng tôi xin mời quí đồng bào đọc những vần thơ của anh em tù nhân chính trị viết từ tận đáy địa ngục trần gian tuy lắm đoạn trường nhưng vẫn thể hiện tinh thần bất khuất vô song của những người Việt Nam yêu nước đấu tranh cho quyền sống làm người: quyền dân chủ, tự do thực sự, để nhân dân Việt Nam được ấm no hạnh phúc thực sự.

 

THÍCH THIỆN MINH

 

Hội trưởng Hội Ái Hữu Tù Nhân Chính Trị và Tôn Gíao VN.

 

 TÂM TÌNH

     Nhân buổi lễ Tưởng niệm “Ba mươi hai năm ngày Quốc Hận”, tôi nói chuyện tại Tượng đài Chiến sĩ nên không kịp đến tham dự “Bữa cơm cay đắng” do Tổng hội Cựu sinh viên Quốc gia Hành chánh và thân hữu tổ chức để nhớ lại những bữa cơm đắng cay của một thời mất mát thương đau. Đồng thời nhắc nhở chúng ta “vui xuân đừng quên nhiệm vụ” đấu tranh cho dân chủ tự do mang lại ấm no hạnh phúc cho hơn 84 triệu đồng bào Việt Nam chúng ta. Trong bữa cơm cay đắng ôn lại kỷ niệm và đọc thơ tù cho anh em QGHC và thân hữu tôi không đến được nên phải viết những tản mạn “Đoạn trường .. bất khuất” này để tâm tình chia xẻ những thương đau mất mát của tất cả chúng ta.

 

     Chúng ta vừa khánh thành tượng đài nạn nhân của chủ nghĩa Cộng sản để bia đá ngàn thu sẽ khắc ghi tội ác của chủ nghĩa CS đối với nhân loại trong đó dân tộc Việt Nam chúng ta chịu hậu quả nặng nề nhất với 2 cuộc di cư vĩ đại của mấy triệu người, một cuộc bỏ phiếu bằng chân có một không hai trong lịch sử nhân loại và mấy triệu người Việt Nam vô tội ở cả hai miền Nam Bắc đã hi sinh vì sự bành trướng của chủ nghĩa cộng sản nhuộm đỏ đất nuớc Việt Nam. Sau ngày mất nước, cả triệu quân cán chánh VNCH bị trả thù giam cầm đày ải trong các trại tù mà theo thống kê của các nhà nghiên cứu ngoại quốc thì hơn 65 ngàn người đã bị xử bắn và chết trong các trại tù dã man khắc nghiệt núp dưới một cái tên hoa mỹ lạ hoắc nhưng hết sức thâm độc là “tập trung cải tạo”. Đặc biệt hơn nữa, sau ngày quốc hận quân dân miền Nam đã đứng lên chống lại sự thống trị độc tài của bạo quyền phi nhân CS. Hàng trăm chiến sĩ tự do đứng đầu các tổ chức, liên minh, mặt trận người Việt tự do bị chế độ CS bắt xử tử hình và hơn 300 tù nhân chính trị và tôn giáo Việt Nam, những anh hùng dân tộc trong đó có 2 vị linh mục và 2 phụ nữ, trong khi chị Trần Thị Lan có thai 8 tháng đã phải ra pháp trường lãnh nhận bản án tử hình.

 

    Cho đến bây giờ sau mấy chục năm, thế giới và ngay cả chúng ta cũng không hề biết tới sự hi sinh cao đẹp của họ, không hề quan tâm tới số phận của gia đình con cái họ. Chúng ta không hề quan tâm tới cuộc sống thê thảm của cả ngàn anh em tù chính trị trong lao tù CS và hoàn cảnh khó khăn bức bách khi trở về bị theo dõi, phân biệt đối xử dưới chế độ toàn trị của CS. Thế giới cũng không hay biết chế độ CSVN đã giam giữ những người tù chính trị trên 30 năm, quá nửa cuộc đời. Bằng chứng cụ thể là mới đây CSVN vừa phải trả tự do cho anh Phan văn Bàn, một người bạn tù của tôi sau 30 năm tù mới được trả tự do sau khi Hoa Kỳ can thiệp và anh Nguyễn Hữu Cầu, một Đại Úy Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đến giờ này vẫn còn lây lất sống chờ chết ở trong tù hơn 36 năm trời.

 

     Một câu hỏi được đặt ra là nếu không có sự lên tiếng của chúng ta và không có sự can thiệp của công luận và chính giới quốc tế thì đến bao giờ những người đấu tranh cho dân chủ mới được tự do? Chỉ có chế độ CS phi nhân bạo tàn mới giam giữ những tù nhân chính trị gần cả cuộc đời như một Đại lão Hoà thượng Thích Huyền Quang, Đại lão Hoà thượng Thích Quảng Độ, Thượng Toạ Thích Thiện Minh, ngục sĩ Nguyễn Chí Thiện, Biệt kích Hoàng Đình Mỹ 32 năm tù, gs Nguyễn Đình Huy, một Phan văn Bàn, một Vũ Đình Thuỵ người bạn chiến đấu người em kết nghĩa trong tù mới được thả sau 31 năm 10 tháng 11 ngày tù. Tôi muốn nói tới Hướng Dương Vũ Đình Thụy, một người trẻ yêu nước nhiệt tình đã từng sống chết nơi “Thung lũng của Tử thần”, một người mà những vần thơ bất khuất trong tù đã làm rung cảm giới văn học quốc tế với giải thưởng “Quyền tự do viết văn 2007” của “VASYL STUS FREEDOM TO WRITE” Award và được mời là hội viên danh dự của Trung tâm văn bút Hoa Kỳ/ PEN New England. Ngày 19 tháng 4 năm 2007 vừa qua, tân khôi nguyên giải thưởng Vasyl Stus Quyền tự do viết văn 2007 và tân hội viên danh dự Trung tâm Văn bút Hoa Kỳ/PEN New England. Vũ Đình Thuỵ đang bị chế độ Cộng sản quản chế ở Việt Nam nhưng đã được giới thiệu với báo chí tại nhà thờ First Parish Unitarian Universalist Church, thành phố Cambridge, tiểu bang Massachusetts Hoa Kỳ. Thế mà giới văn học hải ngoại ít ai biết tới sự kiện văn học của thế giới này để chúng ta có quyền tự hào hãnh diện về nền văn học Việt Nam hôm nay và mai sau.

 

    Ngoài ra cũng phải nhắc đến hai nhà thơ nổi tiếng văn hay chữ tốt, đó là một Trần Thúc Vũ với những lời thơ “ Lửa thép” kiêu hùng:“Triệu bàn tay chung dựng mặt trời lên, triệu hờn căm gom lại một căm hờn. Xô lệch núi xoay nghiêng trời đất lại ..!”. Ngang tàng ngạo nghễ đến độ thách thức cả anh bạn tử thần thì trên đời này quả là có một không hai: “ Này tử thần, Ta dũng sĩ ôm mối hờn quốc nhục, Lòng căm căm lửa bốc những canh khuya. Thân còn nợ núi sông chưa báo đáp, Mới đành cam lưu luyến buổi phân lìa!” và nhà thơ “Chí khí hùng anh, một đời ngang dọc” cũng đã bỏ chúng ta sang một cõi khác để lại cho chúng ta một trọng trách phải hoàn thành để xứng đáng với những lời uỷ thác của bạn bè, xứng đáng là một con dân đất Việt.

 

     Ngoài Trần Thúc Vũ còn có một nhà thơ “Chua” chửi đời nổi tiếng trong giới văn nghệ sĩ miền Nam, người đã xem cuộc đời chẳng nghĩa lý gì, chẳng có một kí lô gam nào. Một người bạn cùng chung lý tưởng, một chiến sĩ hữu thệ cùng có lời thề sông núi chống bạo quyền mang lại độc lập tự do, dân chủ, hạnh phúc thực sự cho toàn dân. Xin thưa đó là Thi sĩ Tú Kếu năm nào, người đã từng xem “Sự đời như cái lá đa, đen như mõm chó chém cha sự đời ..!”. Cả hai người bạn thân thiết của tôi, cả hai chiến hữu ruột thịt của tôi cũng đã chết do hậu quả của thời gian dài trong lao lý đày đoạ, khổ ải, trầm luân! Thế nhưng trong tận cùng địa ngục với những gông cùm xiềng xích, những đoạ đày khổ ải, thương đau mất mát đoạn trường đó vẫn vang lên những vần thơ bất khuất kiêu hùng của những anh em tù nhân chính trị, những người con yêu của Tổ quốc Việt Nam. Những vần thơ kiêu hùng bất khuất đó đã được cả nhân loại trân trọng và sẽ vang vọng mãi tới muôn đời …

 

     Trong tận cùng của cõi sống nơi địa ngục trần gian, tôi mới thực sự chứng nghiệm được ý nghĩa và giá trị của tự do và cũng trong tận cùng của đói no, chết chóc .. người ta mới thấy được chân giá trị của cuộc đời, nhân cách của một con người. Tôi phải nói tận đáy lòng mình rằng tôi may mắn được sống trong khoảnh khắc mong manh của giữa sự sống và cái chết … Tôi đã gặp được những chiến sĩ kiên cường bất khuất, những anh hùng thực sự như một Linh mục Nguyễn Luân, một nhân sĩ Cao Đài Phan Đức Trọng, một Thượng Toạ Thích Thiện Minh và sau này Linh mục Nguyễn văn Lý, một anh thư Lê thị Công Nhân … và nhiều nhiều nữa những anh hùng đã và đang mở ra một trang sử mới cho dân tộc ..!

 

     Trong những ngày tháng lao tù đó, tôi suy nghĩ nhiều về những lơ là thiếu sót của mình, những yếu tố nào đã dẫn đến thảm kịch 30-4-1975, những bài học đắng cay đầy máu và nước mắt... Ba mươi hai năm nhìn lại, so với chế độ cộng sản là một địa ngục trần gian có thật thì Việt Nam Cộng hoà là một thiên đường nhưng thiên đường đó cũng còn những điều phải chấn chỉnh phải hoàn thiện. Đành rằng sự xụp đổ của chế độ VNCH do nhiều yếu tố chủ quan và khách quan. Sự tranh giành quyền lực của lưỡng đảng trong sinh hoạt chính trị Hoa Kỳ và quyền lợi dân tộc của người bạn “Đồng minh”, sự bất tài vô tướng của thiểu số lãnh đạo bất xứng đã không biết vận dụng sức mạnh của toàn dân để diệt cộng cứu quốc lại gây ra tệ trạng tham nhũng, bất công xã hội khiến nhiều chiến sĩ quốc gia chân chính bất mãn .. Thế nhưng bản thân tôi vẫn cảm thấy có một phần trách nhiệm vì đã lơ là, không làm hết trách nhiệm của một cán bộ công chức trong chế độ VNCH để chúng ta mất nước vào tay cộng sản. Tôi xin cúi đầu trước những anh linh của các chiến sĩ VNCH vị quốc vong thân, những hương hồn của hàng triệu đồng bào đã hi sinh trong cuộc chiến, của những đồng bào thiếu may mắn đã tử nạn trên biển cả trên đường tìm tự do!

 

     Đoạn trường bất khuất không phải là hồi ký mà chỉ là tản mạn tâm tình về những cảnh đứt ruột trong tận cùng địa ngục trần gian nhưng cũng ngất trời khí thế bất khuất của những anh em tù nhân chính trị và tôn giáo. Ngoài những vần thơ tù Bất khuất của những anh em tù nhân chính trị, tôi cũng xin gửi tới quí vị những tản mạn đoạn trường trong thời gian tù, những bài thơ của thân hữu anh em văn nghệ sĩ còn ở Việt Nam và những vần thơ tưởng nhớ mẹ hiền. Cuối cùng là mấy bài thơ lãng đãng của kẻ hèn này, một con người cũng biết yêu thương buồn vui nhưng trót cưu mang một “Mối tình lớn” nên đã phải đi tu … vâng tu huyền tù vì “chữ tù cùng với chữ tu một vần” như Thượng Toạ Thích Thiện Minh đã viết:

 

Những người yêu nước sa cơ

Nỗi lòng cảm xúc làm thơ trong tù

Đi tù cũng giống đi tu

Bền tâm vững chí công phu vô vàn

Vườn Hồng, Cúc, Huệ, Đào, Lan

Thiên niên, Vạn thọ, Mai vàng, Lựu, Lê

Thơ tù đậm nét tình quê

Thắm tình dân tộc lời thề nước non

Hiến dâng Tổ quốc lòng son

Ngàn năm rạng rỡ cháu con Lạc Hồng ..!



VIỆT NAM MUÔN NĂM


Việt Nam muôn năm, người người nằm xuống

Việt Nam muôn năm, anh dũng đứng lên …

Việt Nam muôn năm, Anh hùng Cứu quốc

  Việt Nam muôn năm, sống mãi muôn đời!

 

                                       Việt Nam muôn năm, người người tiếp nối

Việt Nam muôn năm, anh dũng đứng lên …

 Việt Nam muôn năm, Anh hùng Cứu quốc

   Việt Nam Muôn năm, sống mãi muôn đời!

 

                                             Ta không quên những anh hùng dân tộc

                                               Vì nhân dân nguyện dâng hiến thân mình

                                                 Vì tương lai ngại gì khi quốc biến

                                            Dẫu tan thây nhưng sống mãi muôn đời!

 

Sống mãi muôn đời …

        Sống mãi muôn đời …










TQ: Đối đầu ở Biển Đông dẫn đến diệt vong Thái An (Vietnamnet) - Các quốc gia tuyên bố chủ quyền lãnh thổ ở Biển Đông tìm kiếm sự giúp đỡ từ bên thứ ba sẽ là “vô ích”, con đường đối đầu sẽ là “diệt vong” - Ngoại trưởng Trung Quốc lớn tiếng. Ông Vương không đề cập tới cái tên cụ thể của bên thứ ba. Nhưng giới quan sát cho rằng, Mỹ là đồng minh thân cận của Philippines, đồng thời có mối quan hệ ngày một tốt hơn hay bền chặt hơn với những nước khác có tuyên bố chủ quyền ở Biển Đông. "Nếu thực sự những nước tuyên bố chủ quyền chọn cách đối đầu, con đường ấy sẽ diệt vong”, vị ngoại trưởng Trung Quốc đưa ra lời cảnh báo sau bài phát biểu tại Diễn đàn hoà bình thế giới Thanh Hoa hàng năm. Ông này nói thêm rằng: "Nếu các nước ấy cố gắng củng cố các căn cứ chủ quyền yếu ớt của họ thông qua sự giúp đỡ của các lực lượng bên ngoài, thì sẽ là vô ích và cuối cùng chỉ chứng minh một tính toán chiến lược sai lầm không đáng”. Ngoại trưởng TQ Vương Nghị. Ảnh: channelnewsasia Lời bình luận của ông Vương đưa ra 2 ngày trước khi các ngoại trưởng ASEAN có cuộc họp ở Brunei. ASEAN hy vọng sẽ đạt được một bộ quy tắc ứng xử mang tính ràng buộc để quản lý các tranh chấp hàng hải ở Biển Đông. Trong khi đó, ngoại trưởng Trung Quốc cho rằng, con đường đi tới bộ quy tắc sẽ được tiến hành chậm rãi và thận trọng. "Cách đúng đắn là thực thi đầy đủ Tuyên bố quy tắc ứng xử, từ từ tiến tới Bộ quy tắc ứng xử”, ông Vương nói. Bất chấp sự chồng lấn chủ quyền ở Biển Đông, Trung Quốc vẫn ngang nhiên đưa ra yêu sách chủ quyền bao trùm hầu hết vùng biển kể cả các ranh giới lượn sát bờ biển nước khác. Thượng viện Mỹ ra nghị quyết Trước đó, ngày 25/6, Ủy ban Đối ngoại Thượng viện Mỹ đã thông qua một nghị quyết gửi tín hiệu cảnh báo đến Trung Quốc trước những hành động khiêu khích của nước này tại Biển Đông và Hoa Đông. Trang tin tức Nhật Bản cho biết, Uỷ ban này đã nhất trí thông qua nghị quyết nhằm “tái xác nhận sự ủng hộ mạnh mẽ của Mỹ về các giải pháp hòa bình cho các vấn đề tranh chấp lãnh thổ, chủ quyền và quyền tài phán ở vùng biển châu Á-Thái Bình Dương". Nghị quyết sau đó đã được chuyển lên phiên họp toàn thể của Thượng viện Mỹ và dự kiến sẽ được thông qua tại đây. Nghi quyết đã dẫn ra nhiều vụ việc nguy hiểm xuất phát từ các hành động của Trung Quốc ở biển Đông và biển Hoa Đông như: tàu hải giám Trung Quốc cắt cáp thăm dò địa chấn của tàu Bình Minh 02; Trung Quốc phong tỏa bãi cạn Scarborough vào tháng 4/2012; Trung Quốc phát hành bản đồ đường lưỡi bò phi lý; tàu hải quân Trung Quốc khoá rađa tàu Nhật Bản… Nhật giúp Philippines bảo vệ đảo Theo Bộ trưởng Quốc phòng Voltaire Gazmin ngày 27/6, chính phủ nước ông đã soạn thảo kế hoạch để cho phép các lực lượng Mỹ dành nhiều thời gian hơn tại các căn cứ của Philippines, và sau đó cũng có thể làm điều tương tự với Nhật. Ông Gazmin đưa ra thông tin này trong cuộc họp báo chung tại Manila sau cuộc gặp với người đồng cấp Nhật Bản Itsunori Onodera. "Chúng tôi sẽ hoan nghênh cả nước khác, đặc biệt là Nhật kể từ khi Nhật là một đối tác chiến lược”. Về phần mình, ông Itsunori Onodera khẳng định, Nhật cam kết sẽ giúp Philippines bảo vệ “các đảo xa xôi” khi cả hai nước cùng bày tỏ quan ngại về yêu sách trên biển của Trung Quốc. Thái An (tổng hợp) http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/128930/tq--doi-dau-o-bien-dong-dan-den-diet-vong.html

TQ: Đối đầu ở Biển Đông dẫn đến diệt vong

Thái An (Vietnamnet) - Các quốc gia tuyên bố chủ quyền lãnh thổ ở Biển Đông tìm kiếm sự giúp đỡ từ bên thứ ba sẽ là “vô ích”, con đường đối đầu sẽ là “diệt vong” - Ngoại trưởng Trung Quốc lớn tiếng. 


Ông Vương không đề cập tới cái tên cụ thể của bên thứ ba. Nhưng giới quan sát cho rằng, Mỹ là đồng minh thân cận của Philippines, đồng thời có mối quan hệ ngày một tốt hơn hay bền chặt hơn với những nước khác có tuyên bố chủ quyền ở Biển Đông. "Nếu thực sự những nước tuyên bố chủ quyền chọn cách đối đầu, con đường ấy sẽ diệt vong”, vị ngoại trưởng Trung Quốc đưa ra lời cảnh báo sau bài phát biểu tại Diễn đàn hoà bình thế giới Thanh Hoa hàng năm.


Ông này nói thêm rằng: "Nếu các nước ấy cố gắng củng cố các căn cứ chủ quyền yếu ớt của họ thông qua sự giúp đỡ của các lực lượng bên ngoài, thì sẽ là vô ích và cuối cùng chỉ chứng minh một tính toán chiến lược sai lầm không đáng”. 


Ngoại trưởng TQ Vương Nghị. Ảnh: channelnewsasia


Lời bình luận của ông Vương đưa ra 2 ngày trước khi các ngoại trưởng ASEAN có cuộc họp ở Brunei.


ASEAN hy vọng sẽ đạt được một bộ quy tắc ứng xử mang tính ràng buộc để quản lý các tranh chấp hàng hải ở Biển Đông. Trong khi đó, ngoại trưởng Trung Quốc cho rằng, con đường đi tới bộ quy tắc sẽ được tiến hành chậm rãi và thận trọng. "Cách đúng đắn là thực thi đầy đủ Tuyên bố quy tắc ứng xử, từ từ tiến tới Bộ quy tắc ứng xử”, ông Vương nói.


Bất chấp sự chồng lấn chủ quyền ở Biển Đông, Trung Quốc vẫn ngang nhiên đưa ra yêu sách chủ quyền bao trùm hầu hết vùng biển kể cả các ranh giới lượn sát bờ biển nước khác.


Thượng viện Mỹ ra nghị quyết


Trước đó, ngày 25/6, Ủy ban Đối ngoại Thượng viện Mỹ đã thông qua một nghị quyết gửi tín hiệu cảnh báo đến Trung Quốc trước những hành động khiêu khích của nước này tại Biển Đông và Hoa Đông.


Trang tin tức Nhật Bản cho biết, Uỷ ban này đã nhất trí thông qua nghị quyết nhằm “tái xác nhận sự ủng hộ mạnh mẽ của Mỹ về các giải pháp hòa bình cho các vấn đề tranh chấp lãnh thổ, chủ quyền và quyền tài phán ở vùng biển châu Á-Thái Bình Dương". Nghị quyết sau đó đã được chuyển lên phiên họp toàn thể của Thượng viện Mỹ và dự kiến sẽ được thông qua tại đây.


Nghi quyết đã dẫn ra nhiều vụ việc nguy hiểm xuất phát từ các hành động của Trung Quốc ở biển Đông và biển Hoa Đông như: tàu hải giám Trung Quốc cắt cáp thăm dò địa chấn của tàu Bình Minh 02; Trung Quốc phong tỏa bãi cạn Scarborough vào tháng 4/2012; Trung Quốc phát hành bản đồ đường lưỡi bò phi lý; tàu hải quân Trung Quốc khoá rađa tàu Nhật Bản…


Nhật giúp Philippines bảo vệ đảo


Theo Bộ trưởng Quốc phòng Voltaire Gazmin ngày 27/6, chính phủ nước ông đã soạn thảo kế hoạch để cho phép các lực lượng Mỹ dành nhiều thời gian hơn tại các căn cứ của Philippines, và sau đó cũng có thể làm điều tương tự với Nhật.


Ông Gazmin đưa ra thông tin này trong cuộc họp báo chung tại Manila sau cuộc gặp với người đồng cấp Nhật Bản Itsunori Onodera. "Chúng tôi sẽ hoan nghênh cả nước khác, đặc biệt là Nhật kể từ khi Nhật là một đối tác chiến lược”. 


Về phần mình, ông Itsunori Onodera khẳng định, Nhật cam kết sẽ giúp Philippines bảo vệ “các đảo xa xôi” khi cả hai nước cùng bày tỏ quan ngại về yêu sách trên biển của Trung Quốc. 

California khánh thành bệnh viện tối tân nhất Hoa Kỳ cho tù nhân

California khánh thành bệnh viện cho tù nhân
Wednesday, June 26, 2013 2:41:12 Pm




STOCKTON, California (AP) - Các giới chức thuộc cơ quan cải huấn tiểu bang California hôm Thứ Ba vừa khánh thành một bệnh viện mới dành cho tù nhân, được xây với chi phí $839 triệu, dù rằng đang phải chuẩn bị thả thêm tù theo lệnh tòa để giảm tình trạng quá đông đúc.

Các nhà tù ở California đang trở nên chật chội. (Hình: Patrick T. Fallon/Bloomberg via Getty Images)
Hôm Thứ Hai, một đe dọa cho sức khỏe tù nhân, do một loại nấm mốc bay trong không khí có thể làm chết người, đã khiến một thẩm phán liên bang ra lệnh thuyên chuyển ngay lập tức khoảng 3,250 tù nhân từ hai nhà tù ở vùng Central Valley đi nơi khác. Phán quyết này được đưa ra tiếp theo một phán quyết khác tuần qua theo đó ra lệnh cho tiểu bang California phải thả thêm 10,000 tù nhân từ nay đến cuối năm.

Các diễn biến này xảy ra xoay quanh một cuộc kiện tụng lâu dài liên quan đến vấn đề bảo vệ sức khỏe cho tù nhân trong các nhà tù do chính quyền tiểu bang California điều hành, vốn theo các thẩm phán liên bang vẫn chưa đáp ứng tiêu chuẩn do hiến pháp Mỹ đặt ra, dù rằng đã phải chi hàng tỉ đô la để cải thiện tình trạng hiện nay.

Bộ Trưởng Cải Huấn Tiểu Bang California, ông Jeffrey Beard, khi khánh thành bệnh viện có tên “California Correctional Health Care Facility” ở thành phố Stockton, nói rằng các thẩm phán liên bang đã không để ý gì đến các nỗ lực tiểu bang California đưa ra, kể cả việc xây cất bệnh viện cho tù nhân được coi là tối tân nhất trên toàn nước Mỹ hiện nay.

Đến cuối năm nay, bệnh viện này, gồm khoảng 54 tòa nhà, sẽ điều trị cho khoảng 1,720 tù nhân. (V.Giang)

Wednesday, June 26, 2013

TUYÊN CÁO CỦA TUỔI TRẺ YÊU NƯỚC

TUYÊN CÁO CỦA TUỔI TRẺ YÊU NƯỚC

Về việc: Đảng Cộng Sản Việt Nam kết tội Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên theo điều 88 bộ luật hình sự, nhằm vu khống nhóm Tuổi Trẻ Yêu Nước là khủng bố.


Ngày 3-11-2012, cơ quan an ninh điều tra - công an TP.HCM và Long An “họp báo đưa ra kết quả điều tra vụ án Nguyễn Phương Uyên, Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Thiện Thành về các hành vi tuyên truyền chống phá nhà nước Việt Nam”. Sau đó bản tin đã được công bố trên báo Pháp Luật cũng như tất cả hệ thống thông tin, truyền hình của nhà nước cộng sản Việt Nam, cùng với những nội dung quy chụp như sau:


- Nữ sinh viên Nguyễn Phương Uyên được Nguyễn Thiện Thành móc nối vào làm thành viên “Tuổi trẻ Yêu Nước” và rải truyền đơn tại Bình Thuận Cầu Vượt Sài n cầu n Sương .

-

- Thanh niên Đinh Nguyên Kha, quê tại Long n được Nguyễn Thiện Thành móc nối vào thành viên “Tuổi Trẻ Yêu Nước” và rải truyền đơn tại Long An Cầu Vượt Sài n cầu n Sương , cùng với  2.5 kg chất hóa học để chế chất nổ. Qua đó nhà cầm quyền gán ghép Đinh Nguyên Kha vào tội khủng bố cũng như một cách gián tiếp quy chụp “Tuổi Trẻ Yêu Nước” là khủng bố.


Để lên án hành động phi nhân của nhà cầm quyền cộng sản, nhóm Tuổi Trẻ Yêu Nước chúng tôi phản đối bản cáo trạng phiên tòa sơ thẩm ngày 16.5.2013 mà nhà nước CSVN tại Thành Phố Tân An


 – Long An đã kết tội hai sinh viên Đinh Nguyên Kha 8 năm tù giam (3 năm quản chế) và Nguyễn Phương Uyên 6 năm tù giam (3 năm quản chế) với tội danh “ Tuyên Truyền chống phá nhà nước, theo điều luật 88 bộ luật hình sự của nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam” . Đây là một điều luật hết sức mơ hồ nhằm bịt miệng và đàn áp những tiếng nói đối lập mà các cơ quan truyền thông , cơ quan nhân quyền quốc tế đã lên án.


Tuổi Trẻ Yêu Nước chúng tôi khẳng định đây là một phiên tòa phi nhân, bất chính …vi phạm bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền một cách trắng trợn khiến nhiều sinh viên cũng như 144 nhân sĩ trí thức đồng ký tên lên tiếng phản đối quyết liệt. Trước sự chống đối lên án bản cáo trạng phi nhân của dư luận trong và ngoài nước đặc biệt là Hoa Kỳ, khiến đảng cộng sản Việt Nam bối rối dàn dựng những cuộc họp báo, sử dụng các cơ quan truyền thông của đảng nhằm bóp méo bôi bẩn tinh thần yêu nước tuổi trẻ, cũng như khỏa lấp hành động bắt người trái phép của công an cộng sản Việt Nam.


Kính thưa quý vị!


Trong nhiều năm qua đã có không biết bao nhiêu những tù nhân lương tâm, tu sĩ, các nhà bất đồng chính kiến và nhiều những thanh niên đã xuống đường biểu tình biểu hiện tấm lòng yêu nước chống Trung cộng xâm lược trong ôn hòa, từ những dân oan bị cướp tài sản đi khiếu kiện, thậm chí có người bị hành hung đến chết, đều bị nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam vu khống bỏ tù với tội danh áp đặt “vi phạm điều 88 bộ luật hình sự” nhằm tuyên truyền lật đổ nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Hai thanh niên Phương Uyên và Nguyên Kha chỉ bày tỏ lòng yêu nước qua những bài thơ chống Trung cộng, những khẩu hiệu nói lên sự bất công áp bức của xã hội…họ không có tội gì ngoài nguyện vọng được sống tự do và bảo vệ tổ quốc.

Tuổi trẻ yêu nước chúng tôi yêu cầu nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam thả tự do cho hai sinh viên này ngay lập tức.


Về việc cáo buộc tội danh khủng bố


Chúng tôi….nhóm Tuổi trẻ yêu nước cực lực lên án nhà cầm quyền CSVN đã dùng “nghiệp vụ” khai thác và trấn áp một cách tinh vi ép cung thanh niên Đinh Nguyên Kha về tội mua chất hóa học tại chợ Kim Biên quận 5, TP.HCM) để làm pháo .Chợ Kim Biên quận 5 là một chợ bán hóa chất công nghiệp được phép bán công khai và được sự bảo trợ của nhà cầm quyền CSVN. Đây là một tội danh mà nhà cầm quyền CSVN đã sử dụng quyền lực bỉ ổi nhằm mục đích ép sinh viên Đinh Nguyên Kha vào tội khủng bố. Điều này hoàn toàn bịa đặt một cách trâng tráo, trơ trẽn vì chất hóa học dùng chế chất nổ khủng bố không thể nào cho phép bán công khai ở chợ. Vì thế chúng tôi buộc nhà cầm quyền phải hoàn toàn chịu trách nhiệm khi không đưa ra một luật pháp cụ thể, rõ ràng để người dân có thể thượng tôn pháp luật theo đúng hiến pháp do nhà nước ban hành.


Ngoài ra….vụ việc này Đinh Nhật Uy anh trai của Đinh Nguyên Kha đã lên tiếng thừa nhận là người cung cấp kiến thức cho Đinh Nguyên Kha trong việc chế pháo hoa hằng năm để đốt vui trong những ngày xuân, chất hóa học Công an thu được tại nhà Đinh Nguyên Kha hoàn toàn không thể nào chế được chất nổ mang tính cách khủng bố như nhà cầm quyền đã định tội.Điều này Đinh Nhật Uy đã khẳng định trên một số cơ quan truyền thông đại chúng để vạch trần âm mưu của nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam nhằm quy chụp tội danh khủng bố cho người em trai Đinh Nguyên Kha của mình.

Vừa qua…. ngày 15.06.2013, công an Việt Nam đã bắt Đinh Nhật Uy anh trai của Đinh Nguyên Kha về tội “ Lợi dụng quyền tự do dân chủ , xâm phạm lợi ích của nhà nước theo điều 258” Bộ Luật Hình Sự . Nhóm Tuổi trẻ yêu nước chúng tôi cho đây là hành vi nhằm bịt miệng tiếng nói của phong trào đòi hỏi nhân quyền trong nước và đặc biệt là của gia đình trong việc bảo vệ công lý cho Đinh Nguyên Kha . Đồng thời đây cũng là một thủ đoạn hèn hạ của nhà cầm quyền dùng gia đình, người thân làm sức ép để buộc Đinh Nguyên Kha phải nhận các tội danh do cộng sản Việt Nam đưa ra .

Hành vi ép cung, quy chụp tội danh khủng bố cho nhóm Tuổi trẻ yêu nước là một việc làm hết sức thâm độc nhằm trả thù và tiêu diệt tinh thần tuổi trẻ, những tinh hoa của xã hội, mục đích là để bảo vệ vai trò độc quyền lãnh đạo, tiếp tục chà đạp nhân phẩm con người, đàn áp những tiếng nói đối lập.

Chúng tôi….nhóm Tuổi trẻ yêu nước cực lực lên án nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam đã vi phạm nhân quyền.


Kính thưa quý vị!


Tuổi Trẻ Yêu Nước là tập hợp của những sinh viên , văn nghệ sĩ…. dùng lời ca tiếng nhạc, internet, blogger, website , truyền đơn , biểu ngữ và các phương tiện truyền thông kêu gọi đồng bào yêu nước chống quân xâm lược Trung cộng bảo vệ tổ quốc, đấu tranh cho tự do dân chủ và nhân quyền tại Việt Nam. Luôn luôn hành động phù hợp với trào lưu văn minh trước bối cảnh toàn cầu hóa, chống lại mọi hình thức khủng bố, bạo lực. Đó là tâm huyết của tuổi trẻ chúng tôi cần được bảo vệ và tôn trọng.


Vì vậy…. Tuổi trẻ yêu nước kính mong các cơ quan nhân quyền, cơ quan truyền thông quốc tế và tất cả những người yêu chuộng hòa bình, công lý khắp nơi trên thế giới…xin hãy cùng chúng tôi lên tiếng bảo vệ những người dân Việt Nam đang bị cầm tù vì thực thi quyền tự do ngôn luận, theo đúng tinh thần hiến chương nhân quyền của Liên Hiệp Quốc đã thành lập để bảo vệ một nền hòa bình chung cho nhân loại.


Ngày 18/6/2013


Tuổi Trẻ Yêu Nước


Monday, June 24, 2013

CỤ LÊ QUANG LIÊM THÀ CHẾT KHÔNG LÙI BƯỚC

 HỘI ĐỒNG ĐIỀU HÀNH HẢI NGOẠI 
HỘI ÁI HỮU TÙ NHÂN CHÍNH TRỊ VÀ TÔN GIÁO VN

Nhiệt liệt ủng hộ Giáo Hội Phật Giáo Hòa Hảo Thuần Túy bảo vệ Dân Tộc và Đạo Pháp. Nhiệt liệt tán dương nghĩa khí và công đức của nhân sĩ lão thành Lê Quang Liêm. Cầu mong Đức Thầy che chở độ trì cho dân tộc Việt Nam sớm thoát khỏi Quốc Nạn "Thù Trong-Giặc Ngoài".

Chúng tôi nguyện một lòng cùng với Giáo Hội Phật Giáo Hòa Hảo Thuần Túy quyết tâm Cứu Dân, Cứu Nước và giải trừ Pháp nạn vô thần CS.

PHẠM TRẦN ANH
CỤ LÊ QUANG LIÊM THÀ CHẾT KHÔNG LÙI BƯỚC

Tin Sài Gòn: Theo dự định Đại Lễ Đức Thầy Hùynh Phú Sổ khai sáng Đạo Hòa Hảo sẽ được Cụ Lê Quang Liêm tổ chức tại tư gia số 182/6 đường Hồ Văn Huê, Phường 9, Quận Phú Nhuận.

Mấy hôm nay quanh địa điểm tổ chức, an ninh cộng sản vờn quanh, cặp mắt vừa soi mói vừa sợ hãi. Bọn họ sợ hãi vì có tin một số tín đồ Hòa Hảo Thuần Túy muốn lấy thân mình làm ngọn đuốc từ bi cứu Đạo và cứu Quốc.

Sáng sớm hôm nay một nhóm 5 người gồm Trưởng Ban Tôn Giáo Quận Phú Nhuận đã đến tư gia Cụ Lê Quang Liêm làm áp lực đòi Cụ phải hủy bỏ buổi Đại Lễ.

Cụ Liêm cho biết là tín đồ Hòa Hảo Cụ thà chết chứ không thể quên ngày Đức Thầy khai sáng Đạo. Cụ cho biết Đức Thầy đã bị Việt Minh Cộng sản ám hại, hằng chục ngàn tín đồ Hòa Hảo đã bị cộng sản tàn sát, nay nếu cần thêm vài trăm tín đồ hy sinh vì Đạo vì Nước các tín dồ Hòa Hảo Thuần Túy đã sẵn sàng hiến thân.

Riêng Cụ năm nay đã trên 94 tuổi Cụ thà chết không lùi bước.

Nguyễn Quang Duy
25-6-2013


Vào 19:05 Ngày 24 tháng 6 năm 2013, Nguyen Quang Duy <duyact@yahoo.com.au> đã viết:

Kính Cụ Lê Quang Liêm và Quý Ông Bà Anh Chị Tín Đồ Hòa Hảo,

Ngày mai, 25/6/2013 tức 18/5 âm lịch là Ngày Đức Huỳnh Phú Sổ khai sáng Phật Giáo Hòa Hảo. Ngày vui không phải của riêng các tín đồ Hòa Hảo, mà là ngày vui chung của những người Việt Nam có tinh thần dân tộc. Vì Phật Giáo Hòa Hảo là một Đạo xuất phát từ dân tộc Việt Nam và do Đức Thầy khai sáng.

Dù không tham dự được buổi Đại Lễ từ hải ngọai con xin hướng về quê hương hiệp thông cùng Cụ và tòan thể tín đồ Hòa Hảo cầu Đức Phật Đức Thầy cho dân tộc sớm thóat vòng lao tù cộng sản. Con cũng kính nguyện Đức Thầy khai sáng cho những người cộng sản lầm đường sớm quay về với dân tộc.

Con mong chúc Đức Phật Đức Thầy phù hộ Cụ được nhiều sức khỏe để tiếp tục con đường mà Đức Thầy đã khai sáng.

Con rất mong một ngày không xa được về Việt Nam cùng cụ tham dự Đại Lễ Đức Thầy khai sáng Đạo.

Kính Thư
Nguyễn Quang Duy
24-6-2013


Vào ngày 17/06/2013, bin nguyen <nguyenbin08@gmail.com> viết:

                                PHẬT GIÁO HÒA HẢO

                                      THUẦN TÚY

                                ---------------------------


                                   THƯ MỜI


Ngày 18 tháng 5 năm Quý Tỵ nhằm ngày 25/6/2013 là Đại Lễ kỷ niệm năm thứ 74 ngày PHẬT GIÁO HÒA HẢO "xuất hiện ư thế". Giáo Hội Trung Ương PGHH Thuần Túy trân trọng kính mời Quý Vị Chức Sắc Tôn Giáo vui lòng đến tham dự buổi lễ tại số nhà 182/6 Hồ Văn Huê, Phường 9, Quận Phú Nhuận , trước là cầu cho Quốc Thái Dân An sau là dùng bửa cơm thân mật trong tinh thần HÒA ĐỒNG TÔN GIÁO.


Sự hiện diện của Quý Vị Chức Sắc Tôn Giáo là tăng thêm phần long trọng của buổi lễ và vinh hạnh cho Giáo Hội PGHH Thuần Túy chúng tôi.


  Sài Gòn, ngày 17 tháng 6 năm 2013.

  TM Giáo Hội PGHH Thuần Túy.

       Hội Trưởng Trung Ương

          LÊ QUANG LIÊM

Việt Nam tuần qua


Việt Nam tuần qua

RFA 22.06.2013
uy-305.jpg
Anh Đinh Nhật Uy, ảnh chụp tại nhà riêng trước đây.
Courtesy Danlambao


Thêm 3 người bị bắt, 1 người sắp bị đưa ra tòa, 1 người đang phải chịu nhiều áp lực trong tù. Tất cả họ đều là những người chỉ vì lên tiếng bày tỏ các quan điểm của mình nhưng lại bị cho là tội phạm, bị bắt giam, bị truy tố, bị tù tội…

Chiến dịch bắt bớ blogger

Tiếp theo sau Hội nghị lần thứ 7 của Ban chấp hành trung ương đảng, cùng với việc cho phép Quốc hội tổ chức bỏ phiếu tín nhiệm các chức danh lãnh đạo, là một làn sóng trấn áp, bắt bớ nhằm vào giới blogger, những người lên tiếng bảy tỏ quan điểm trên internet.

Không những chỉ gây bất bình trong công luận Việt Nam, trước chiến dịch bắt bớ, buộc tội của chính quyền Việt Nam nhằm vào giới trí thức, blogger trong nước, nhiều tổ chức quốc tế đã đồng thanh lên tiếng đánh động dư luận và yêu cầu các chính phủ Phương Tây hãy ra tay can thiệp nhằm giải cứu cho các tiếng nói dân chủ tại Việt Nam.

Hy vọng Ngoại trưởng John Kerry sẽ đáp ứng lời kêu gọi rất khẩn cấp và thiết thực của các tổ chức phi chính phủ này, vì đó là yêu cầu rất hữu lý và phù hợp với luật quốc tế nhân quyền.

-GS Nguyễn Thanh Trang

Các tổ chức bênh vực cho nhân quyền đặt trụ sở tại New York Hoa Kỳ là Human Rights Watch và Tổ chức Bảo vệ Ký giả quốc tế CPJ đã ra tuyên bố, lên án chiến dịch bắt bớ hiện này của công an Việt Nam nhắm vào các tiếng nói dân chủ trong nước.

Human Rights Watch kêu gọi chính quyền Việt Nam hãy trả tự do ngay lập tức cho các bloggers Trương Duy Nhất, Phạm Viết Đào, Đinh Nhật Uy; và chấm dứt các vụ tấn công nhằm vào những người chỉ trích chính quyền.

Song song với việc lên án chiến dịch đàn áp hiện nay, các tổ chức bào vệ nhân quyền trên thế giới còn cho rằng việc công an Việt Nam bắt bớ, giam cầm không những không dập tắt được các tiếng nói chỉ trích mà chỉ dẫn đến những khủng hoảng to lớn hơn.

Hôm đầu tuần, 12 tổ chức phi chính phủ trên thế giới đã cùng ký tên vào một lá thư chung gửi Ngoại trưởng Hoa Kỳ John Kerry yêu cầu can thiệp với Hà Nội về trường hợp của Luật sư Lê Quốc Quân.

Le-quoc-quan-anhbasam-250.jpg

Luật sư Lê Quốc Quân, anh Paulus Lê Sơn cùng một số người khác bị bắt giam khi đang đứng bên ngoài Tòa án Hà Nội hôm xử TS luật Cù Huy Hà Vũ 04-04-2011. Courtesy Anhbasam.

Trong bức thư phổ biến hôm 17 tháng 6, Liên minh gồm 12 tổ chức Phi Chính phủ trên khắp thế giới – từ tổ chức Article 19, Hội Văn bút Anh, Freedom House, tổ chức Luật sư Đấu tranh cho Luật sư, Tổ chức Bảo vệ Truyền thông Đông Nam Á cho tới Phóng viên Không Biên giới, Phong trào Dân chủ Thế giới – đã gởi tới Ngoại trưởng Hoa Kỳ John Kerry một thỉnh nguyện thư, đề nghị Ngoại trưởng Mỹ nhân dịp tham dự hội nghị ASEAN, hãy đặt vấn đề với đại diện của VN về việc Hà Nội bắt giam và truy tố LS Lê Quốc Quân chỉ vì LS Quân, qua trang blog của mình, đã thực thi những quyền căn bản của con người một cách ôn hòa.

Lên tiếng với Đài Á Châu Tự Do, GS Nguyễn Thanh Trang, nguyên Trưởng Ban Phối Hợp Mạng Lưới Nhân Quyền VN trụ sở tại California, Hoa Kỳ, nhận xét về diễn tiến này:

“Chúng tôi hoàn toàn hoan nghênh đề nghị của các tổ chức nhân quyền, phi chính phủ này đã yêu cầu Ngoại trưởng John Kerry đòi hỏi nhà cầm quyền CSVN phải trả tự do ngay lập tức cho LS Lê Quốc Quân. Chúng tôi hy vọng Ngoại trưởng John Kerry sẽ đáp ứng lời kêu gọi rất khẩn cấp và thiết thực của các tổ chức phi chính phủ này, vì đó là yêu cầu rất hữu lý và phù hợp với luật quốc tế nhân quyền.”

VN cần cải thiện nhân quyền

Cũng lên tiếng với Thanh Quang của Đài Á Châu Tự Do, Tiến sĩ Scott Flipse, chuyên gia về Việt Nam và hiện là Phó Giám đốc đặc trách nghiên cứu chính sách của Ủy Hội Hoa Kỳ về Tự Do Tôn Giáo Quốc tế, thì điều luôn luôn quan trọng là phải tiếp tục áp lực để có được nhân quyền và tự do tại VN. TS Scott Flipse lưu ý:

Phải tiếp tục bảo đảm Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama và Ngoại trưởng John Kerry ý thức rằng quyền lợi dài lâu của Hoa Kỳ là phải thúc giục cải thiện nhân quyền tại VN.

-TS Scott Flipse

“Chúng ta phải tiếp tục bảo đảm Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama và Ngoại trưởng John Kerry ý thức rằng quyền lợi dài lâu của Hoa Kỳ là phải thúc giục cải thiện nhân quyền tại VN, rằng mối quan hệ dài lâu Mỹ-Việt tuỳ thuộc vào sự cải thiện này.”

Cùng với các tổ chức phi chính phủ trên thế giới, Trung tâm Nhân quyền Robert Kenndy của Mỹ cũng gửi thư cho Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, kêu gọi lãnh đạo Việt Nam hãy trả tự do cho Luật sư Lê Quốc Quân.

Bức thư mang chữ ký của bà Kerry Kennedy, con gái của cố Thượng nghị sĩ Robert Kennedy và là cháu của cố Tổng thống Hoa Kỳ John F. Kennedy, hiện là Chủ tịch Trung tâm Công lý và Nhân quyền Robert F. Kennedy, bày tỏ quan ngại trước việc Việt Nam bắt giam và truy tố LS Lê Quốc Quân.

Theo lập luận của Trung tâm Nhân quyền Kenndy, mặt dù về mặt chính thức LS Lê Quốc Quân bị cáo buộc tội trốn thuế, nhưng thực chất là chính quyền đã bắg giam ông Quân vì lo ngại trước các hoạt động cổ xúy cho nhân quyền của ông ta cũng như nội dung các bài viết cua ông về quyền tự do tôn giáo, tự do dân sự, và đa nguyên đa đảng tại Việt Nam.

000_Hkg4765495-250.jpg

TS luật Cù Huy Hà Vũ ở phiên tòa xét xử tại Tòa Án Nhân Dân Hà Nội vào ngày 04 tháng 4 năm 2011. AFP PHOTO.

Là một luật sư trẻ từng nhiều lần lên tiếng cổ súy cho các quyền căn bản tại Việt Nam, ông Lê Quốc Quân từng có thời gian tu nghiệp tại Cơ quan Hỗ trợ Dân chủ của Hoa Kỳ ở thủ đô Washington.

Trở về Việt Nam đầu năm 2007, ông liên tục gặp nhiều khó khăn với cơ quan an ninh, bị tước quyền luật sư, bị đánh đập, bị hành hung.

Sau nhiều lần bị bắt giam nhưng không đủ chứng có để truy tố, đến tháng 12 năm ngoái công an đã bắt ông thêm một lần nữa với cáo buộc “trốn thuế”. Theo dự trù, tòa án Hà Nội sẽ ông ra xét xử vào ngày 09/07/2013 với tội danh này.

Cùng với trường hợp của Luật sư Lê Quốc Quân, công luận quốc tế tuần này tiếp tục lên tiếng về tình trạng của Tiến sĩ Cù Huy Hà Vụ trong tù.

Hôm thứ Ba 18 tháng 6, 33 học giả quốc tế, gồm cả người Việt Nam và nước ngoài, đã đồng ký tên vào một bức thư ngỏ, gởi các nhà lãnh đạo cao cấp Việt Nam, bày tỏ quan ngại về tình trạng của Tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ trong tù.

Bức thư mang chữ ký của các học giả và chuyên gia từ nhiều nước trên thế giới, bày bỏ sự quan tâm đến tình trạng của TS Cù Huy Hà Vũ trung tù, và đề nghị các nhà lãnh đạo Việt Nam can thiệp vào việc này, nhằm đảm bảo sự an toàn và an ninh của ông Cù Huy Hà Vũ.

Giới học giả quốc tế nhân dịp này cũng kêu gọi chính quyền Việt Nam hãy thay đổi quan điểm của mình trước tất cả tù nhân lương tâm tại Việt Nam, và thay vào đó tiến đến giải quyết những mâu thuẫn tồn tại giữa hai bên thông qua đối thoại và tương tác mang tính xây dựng.

Việt Nam Tuần Qua và Diễm Thi xin kính chào tạm biệt và hẹn gặp lại quý khán thính giả vào tuần sau!

Tin, bài liên quan

Sunday, June 23, 2013

HIẾN PHÁP DO KẺ THỐNG TRỊ VIẾT RA VÀ HIẾN PHÁP DO TOÀN DÂN VIẾT RA KHÁC NHAU NHƯ THẾ NÀO ?


SAU BÀI NHẬN ĐỊNH VÀ GÓP Ý CỦA HĐGMVN CẦN LÀM SÁNG TỎ HIẾN PHÁP DO KẺ THỐNG TRỊ VIẾT RA VÀ HIẾN PHÁP DO TOÀN DÂN VIẾT RA KHÁC NHAU NHƯ THẾ NÀO ?

                                                                                                                                                    

 

                                                                                    Nguyn Anh Tun

                                                                                                             Political scientist

                             LỜI MỞ ĐẦU

 

Trong những ngày gần đây trong cơn sốt nóng bỏng về việc GÓP Ý CHO DỰ THẢO SỬA ĐỔI HIẾN PHÁP 1992 do đảng CSVN đưa ra kêu gọi mọi thành phần xã hội VN trong và ngoài nước góp ý kiến. Trong khi mọi dự tính và mọi quyết định hình như đã sẵn có trong thâm tâm của đảng CSVN. Có hàng loạt ý kiến đưa ra, nỗi bật nhất là ý kiến đóng góp của 72 người trí thức và nhân sĩ thuộc hàng ngũ CSVN. Đáng chú ý nhất là bài NHẬN ĐỊNH VÀ GÓP Ý của HĐGMVN cũng như Phật Giáo, Cao Đài và Hòa Hảo đều cũng nhiệt tình đóng góp nhiều ý kiến rất có giá trị.

Đây là biến cố chính trị lớn lao đánh dấu một sự trưởng thành đặc biệt về ý thức chính trị cũng như trách nhiệm và bổn phận của mọi tầng lớp công dân VN sau gần 70 năm sống dưới sự cai trị tàn bạo và độc ác thuần túy bằng bạo lực và mũi súng của CSVN tại MBVN và gần 40 năm với MNVN. Đọc qua tất cả những bài nhận định và góp ý để thấy thể hiện trọn vẹn nỗi khao khát vô bờ về một sự đổi thay mới mẻ cho người dân và cho đất nước .

Việc làm quan trọng nhất, cấp bách nhất và cần thiết nhất mà hoàn cảnh hiện nay đang đòi hỏi là tìm kiếm một giải pháp khả thi và thực tiễn để thay thế hiện trạng bằng một sự ĐỒNG THUẬN và ĐOÀN KẾT QUỐC GIA với MỘT KHẾ ƯỚC XÃ HỘI mới để ký kết giữa toàn dân và chính quyền sẽ nắm quyền lãnh đạo và cai trị đất nước. Vì thế phải làm sáng tỏ những luật lệ, nguyên tắc và những tiêu chuẩn hiến pháp và chính trị dân chủ cộng hòa đã đưa đến tự do, phồn vinh và thịnh vượng cho nhiều quốc gia trên thế giới sau khi họ ra khỏi những bi kịch não nề của chiến tranh và xung đột đẫm máu. Đúng như Clinton Rossiter đã viết, “không thể có hạnh phúc khi không có tự do. Không thể có tự do khi không có chính quyền của dân, do dân và vì dân. Không thể có chính quyền mà không có hiến pháp, không thể có hiến pháp mà không có đạo đức – tất cả những điều tốt đẹp này không thể nào thành tựu được nếu không có trật tự và ổn định.”

Từ gần 70 năm qua, “dưới ánh sáng chỉ đường của chủ nghĩa Mác-Lê, và tư tưởng HCM xã hội VN có hạnh phúc không, có tự do không, có chính quyền của dân, do dân và vì dân không, có trật tự pháp lý và ổn định không?” Nếu tất cả những câu trả lời  là “không” thì tại sao “không”. Bởi vì  khi xã hội con người cai trị bởi CHÍNH QUYỀN CỦA CON NGƯỜI (government of man), chứ không phải chính quyền của luật pháp (government of law) như Chủ Tịch Tối Cao Pháp Viện HK là John Marshall đã nói ngay từ lúc nước Mỹ vừa lọt lòng mẹ như một hài nhi vừa mở mắt chào đời. Đó là bài học tuyệt vời và cần thiết cho tất cả các quốc gia nào muốn sống trong tự do và thịnh vượng như nước Mỹ thì phải xây dựng chính quyền của luật pháp, bởi vì bản chất u ám của con người khi nắm giữ quyền hành dễ đem đến tai vạ và thảm họa cho  xã hội.

Đứng từ những quan niệm căn bản đó để nhìn vào thực trạng đất nước VN mới thấy được sự thật là-- mặc dù HCM và đảng CSVN đã viết ra 4 bản hiến pháp 1946, 1959, 1980 và 1992 nhưng đây vẫn chưa là một KHẾ ƯỚC XÃ HỘI (social contract) được thỏa thuận và ký kết giữa toàn dân và một chính quyền nắm quyền hành để cai trị quốc gia. Những bản hiến pháp được viết ra vẫn là một con đường một chiều. Những người nắm giữ quyền hành không được giới hạn và kiểm soát nên đã thành tai vạ triền miên cho người dân phải gánh chịu hết nạn nọ đến nạn kia mà không biết kêu cứu ỏ đâu

Đây là một thứ hiến pháp do những người thống trị viết ra với sức mạnh của bạo lực để áp đặt lên toàn dân. Chính quyền của CSVN là CHÍNH QUYỀN CỦA CON NGƯỜI VÀ CHÍNH QUYỀN CỦA BẠO LỰC, nên trật tự xã hội là trật tự của mũi súng sẵn sàng trấn áp người dân và bắt người dân phải đoàn ngũ hóa như bầy nô lệ dưới bạo lực. Đó là bản chất của trật tự xã hội độc tài đã nắm giữ quyền hành quốc gia vô giới hạn. Vì thế “dưới ánh sáng chỉ đường của chủ nghĩa Mác-Lê, tư tưởng HCM” chỉ là “ánh sáng chỉ đường của mũi súng của bạo lực thuần túy” mà thôi. Dưới ánh sáng chỉ đường này người dân VN đành phải gục đầu câm nín trong u uất nghẹn ngào. Và đảng CSVN lại coi đó là “ổn định” thật à? Từ sự thật đó cho mọi người thấy người CS có muốn sửa đổi hiến pháp ra sao thì đó là quyền riêng của họ, bởi vì họ đang là những người có súng trong tay. Và những bản hiến pháp đó  vẫn chưa phải là MỘT KHẾ ƯỚC XÃ HỘI như một BẢN HIẾN PHÁP DÂN CHỦ được thỏa thuận và ký kết giữa toàn dân và chính quyền. Và chính quyền vẫn là chính quyền của con người. Trong khi đất nước đang cần có một CHÍNH QUYỀN HIẾN ĐỊNH (constitutional government) để cai trị quốc gia bằng hiến pháp và luật pháp quốc gia. Đảng lãnh đạo,nhà nước quản lý  đang làm cho con thuyền quốc gia bị chìm đắm bất cứ lúc nào.

Sự thật là đảng CSVN chưa bao giờ cai trị đất nước VN bằng hiến pháp và luật pháp bởi vì LUẬT LÀ GÌ… What is the law?  Luther, người cha đẻ ra  CUỘC CẢI CÁCH TÔN GIÁO CỦA KITO GIÁO THUỘC TRƯỜNG PHÁI TIN LÀNH CƠ ĐỐC GIÁO vào 1524 đã đưa ra câu hỏi và câu trả lời “Luật pháp là cái gì cho phép con người làm và cái gì không được làm ”. Bốn bản hiến pháp do CSVN đã viết ra không thấy có điều khoản nào quy định cho chính quyền CS không được làm gì. Vì đây là những người có súng đạn trong tay và chủ trương bạo lực nên họ muốn làm gì thì làm, không có gì và không có một ai kiểm soát họ được. Chính những người nắm quyền hành trong xã hội đã tạo ra cảnh vô trật tự và bất ổn nhân tâm thường xuyên trong đời sống xã hội. Muốn cứu con thuyền khỏi bị chìm thì phải mau mau xây dựng hệ thống luật pháp công chính và nghiêm minh để cai trị dân, chứ không thể tiếp tục để con người nắm giữ tất cả quyền hành vô giới hạn như thế là biến họ thành ác thú man rợ với người dân. Phép nước mà bất minh thì chỉ đem đến khổ đau chồng chất cho dân mà thôi. Tuyệt đối đừng để bất cứ con người nào đứng trên phép nước nữa. Phải đem luật pháp quốc gia ra mà bảo vệ toàn dân thì dân mới sống được.

Ngược lại, xã hội VN muốn có trật tự và ổn định thật sự thì phải tôn trọng tự do tâm hồn, tự do trí tuệ và tự do thân xác của toàn dân, cũng như tự do trong đời sống xã hội. Vì thế, phải XÂY DỰNG TRẬT TỰ HIẾN PHÁP (constitutional order), trật tự chính trị phải là trật tự của hiến pháp, đặc biệt là TRẬT TỰ ĐẠO ĐỨC (ethical order) bằng một KHẾ ƯỚC XÃ HỘI thật sự có sự thỏa thuận và ký kết giữa toàn dân và chính quyền để thành lập CHÍNH QUYỀN HIẾN ĐỊNH VÀ CHÍNH QUYỀN CỦA LUẬT PHÁP, mà không phải CHÍNH QUYỀN CỦA CON NGƯỜI như trước đây nữa. Không có chính quyền của luật pháp và hiến định thì không lấy gì để kềm hãm dục vọng của quyền lực, sự lạm quyền của các viên chức chính quyền. Đúng như Sir Acton đã nói:

Power corrupts and absolute power corrupts absolutely.

Sự sa đọa của quyền hành và quyền hành tuyệt đối sẽ đưa đến sa đọa tuyệt đối Nghĩa là người nắm giữ quyền hành đã trở thành những con thú man rợ  đối với dân. Đó là điều thường xảy ra dưới các chế độ độc tài và xảy ra thường xuyên tại VN, Trung Hoa và các nước Á Châu, nơi đó quan niệm về chính trị cũng như  luật pháp  rất lạc hậu và cổ lỗ . Đã đến lúc phải thay đổi chuyển hóa luật pháp và chính trị.

 

I. TẠI SAO BÀI NHẬN ĐỊNH VÀ GÓP Ý CỦA HĐGMVN BỊ TẤN CÔNG VÀ HẠ NHỤC?

 

         Khi đảng CSVN đưa ra việc sửa đổi và tu chỉnh hiến pháp, mọi người tưởng là sẽ có những thay đổi mới mẻ nên đã nhiệt tình đưa ra những đóng góp để sửa đổi. Trong dịp này HĐGMVN đã đưa ra nhận định và góp ý sửa đổi. Bản nhận định và góp ý này có thể tóm lược như sau:

1. QUYỀN CỦA CON NGƯỜI

Theo HĐGM thì Dự thảo sửa đổi đã dành cả chương ii (điều 15-52) để nói về quyền của con người đã được nhắc trong bản TNQTNQ và VN đã ký kết tôn trọng. Bản dự thảo đã liệt kê khá đầy đủ những quyền căn bản của con người. Vấn đề là làm thế nào để những quyền ấy được hiểu, tôn trọng, bảo vệ, đảm bảo theo luật pháp thực tế.

2. QUYỀN LÀM CHỦ CỦA NHÂN DÂN

Về chủ điểm then chốt này, HĐGM đã nhận định như sau: quyền bình chính trị cần thiết để điều hành xã hội, nhưng chủ thể các quyền bình chính trị phải là chính nhân dân xét như toàn thể trong đất nước. Nhân dân trao quyền bình chính trị cho những người có năng lực và tâm huyết mà họ bầu làm đại diện cho họ, bất kể người đó thuộc đảng phái chính trị nào, chỉ khi đó mới có được nhà nước pháp quyền của dân, do dân và vì dân.

Vì thế việc ứng cử của mỗi công dân là đòi hỏi tất yếu trong xã hội dân chủ, văn minh và lành mạnh.

Đồng thời việc bỏ phiếu khách quan, công khai và công bằng là đòi hỏi cần thiết để người dân có được những người đại diện mà họ tín nhiệm. Chính nhân dân có quyền đánh giá năng lực của những người đại diện mà họ đã bầu, và khi cần, họ có quyền thay thế những đại diện đó.

3. THI HÀNH QUYỀN BÍNH CHÍNH TRỊ

HĐGM  nhận thấy rằng quyền bính chính trị mà nhân dân trao cho nhà cầm quyền chia ra thành quyền lập pháp, hành pháp và tư pháp. Để những quyền này được thi hành một cách đúng đắn và có hiệu quả cần có sự độc lập chính đảng của mỗi bên và vì công ích của toàn thể xã hội. Trong thực tế VN trong nhiều năm qua, đã không có được sự độc lập này, dẫn đến tình trạng lạm quyền là lộng quyền, gây ra nhiều điều bất công, suy thoái về nhiều mặt “kinh tế, xã hội, đạo đức”. Cuối cùng người dân phải gánh chịu mối hậu quả và VN cho đến nay vẫn được coi là một quốc gia kém phát triển.

Sau khi bài nhận định và góp ý của HĐGMVN cho tu chính hiến pháp 1992 đưa như một tia sáng lung linh chiếu vào bóng tối âm u của dòng sử mệnh Việt . Đột nhiên có một người tự xưng là một giáo dân thuộc giáo xứ Cao Lãnh, có tên là Nguyễn Trọng Nghĩa đưa ra bài viết để phê bình, chỉ trích đủ điều, bắt HĐGMVN phải làm sáng tỏ một số thắc mắc và thách thức HĐGMVN đối thoại với tác giả. Bài viết này đã được đăng trịnh trọng trên tờ Nhân Dân, cơ quan ngôn luận quan trọng nhất của đảng CSVN. Nếu bài viết này không đăng trên tờ Nhân Dân thì sau khi đọc xong, người giáo dân hải ngoại sẽ bỏ qua một bên. Như thế này thì chúng ta đã có vấn đề với Đảng CSVN, không phải với người “giáo dân” NTN.  Bởi vì bài viết chỉ thấy những  ngụy biện, thiếu ngay thật, thiếu khách quan, không  có giá trị để làm căn bản đối ứng với giá trị được phê bình, thiếu sự lương thiện trí thức cũng như sự công bình tối thiểu khi viết phê bình một bản văn nghiêm chỉnh và nhiều ý nghĩa sâu xa của một Nhận Định và Góp Ý cho một hiến pháp dân chủ mà HĐGMVN đã đưa ra.

Hơn nữa, tin tức nhận được từ Cao Lãnh đưa ra cho biết tên NTNghĩa, trên dưới 40 tuổi là người chưa học hết bậc trung học. Với tình trạng non nớt như thế có thể nào viết bài phản bác HĐGMVN lại có thể sắc sảo như thế được không ? Dĩ nhiên bài viết đã chứng tỏ trình độ trí thức lão luyện vá sắc bén của tác giả, nhưng đây là một người trí thức mang thân khuyển mã khi tìm mọi cách để biện minh và chống đỡ cho vai trò lãnh đạo độc tôn cua Đảng CSVN .Đồng thời lại tìm mọi cách để “vô hiệu hóa” những đóng góp quá cao quý, và quá cần thiết cho sự thay đổi tốt đẹp cho đất nước hiện nay của HĐGMVN để có một nhà nước pháp quyền chân chính. Đây là nền dân chủ pháp trị (legal democracy) hay nhà nước pháp quyền (rules of law) mà chính Đảng CSVN muốn xây dựng.

Nói tóm lại, đây là bài viết của những người cộng sản tinh hoa nhất, trung thành nhất nằm trong Ban Tư Tưởng và Văn Hóa trực thuộc Bộ Chính Trị Trung Ương của đảng CSVN. Những người này đã mượn chiếc mặt nạ và chiếc áo giáo dân của NTNghĩa để “chính danh định phận” cho bài viết của họ, một bài viết đày tính chất “cưỡng từ đoạt lý “ trước mọi sự thật và lẽ phải mà HĐGMVN đã đưa ra. Điều khiến cho người giáo dân hải ngoại chú ý hơn cả là những lời kết luận của bài văn phản bác đã viết như sau: “Các vị Giám Mục không thể đại diện cho toàn thể Dân Chúa tại Việt Nam để góp ý hiến pháp. Nhưng các ngài làm như rằng cả giáo hội gồm 7 triệu giáo dân cũng đồng quan điểm với các ngài. Đây là quyền chính trị của mỗi giáo dân, cớ sao các ngài lại lợi dụng chúng con để gây sức ép?  Điều này rất mong các Ngài trả lời cho chúng con rõ. Con cho rằng các vị Giám Mục cũng là một công dân thì cũng sẽ là bản góp ý cá nhân, chứ không thể là HĐGMVN hay các vị Giám Mục VN. Mong các Ngài nghĩ lại. ”

Đảng CSVN và những người CS phải thấy rằng, tình hình và hoàn cảnh hiện nay của đất nước đòi hỏi phải thay đổi, không thể làm khác được. Vì thế Đảng CSVN đã kêu gọi góp ý thì phải tôn trọng những góp ý của HĐGMVN, và của những ngưới công dân VN khác, cớ sao lại đả phá và hạ nhục HĐGMVN?  Đừng thách thức HĐGMVN đối thoại. Tại sao Bộ chính trị Trung Ương Đảng và cả Ban Tư Tưởng và Văn Hóa Trung Ương không đối thoại với người công dân và giáo dân hải ngoại như tôi ? Cứ thẳng thắn viết ra cho mọi người cùng đọc, rồi người công dân này sẽ chia sẻ về những khía cạnh làm nên đời sống của một quốc gia với quý ông và mọi người dân Việt để cùng nhau tìm ra một SINH LỘ CHO DÂN TỘC VIỆT NAM. Trong đó các ông có quyền sống  riêng của các ông và chỉ xin các ông tôn trọng Hiến Pháp và Luật Pháp quốc gia và tôn trọng quyền sống của 90 triệu người dân Việt. Phải chấm dứt ngay cái cảnh Đảng CSVN là luật và luật là Đảng. Luật pháp quốc gia phải là hiện thân của ĐẠO ĐỨC và CÔNG LÝ.Có luật pháp mà không có hai giá trị nền tảng đó thì cũng như chưa có luật gì cả.

Các ông nói người dân có quyền nói lên chính kiến chính trị của mỗi công dân và các ông cho rằng HĐGMVN không thể đại diện cho toàn thể Dân Chúa tại VN, thì tại sao các ông lại tự cho phép Đảng CSVN đại diện toàn dân VN, trong đó có cả tôi ? các ông cần làm sáng tỏ sự mạo nhận này khi các ông xử dụng hai chữ”NHÂN DÂN” từ 70 năm qua để đè đầu cưỡi cổ toàn dân VN quá tàn bạo và độc ác không sao lường được . Chúng tôi cũng chỉ yêu cầu các ông chấm dứt sự mạo danh này, giống như các ông đã yêu cầu HĐGMVN chấm dứt sự mạo danh Dân Chúa tại VN. Tiện đây tôi cũng xin lần lượt kể ra 5 sự mạo danh mà các ông cần chấm dứt:

1---Đảng CSVN đã mạo danh hai chữ “NHÂN DÂN” mà chưa bao giờ biết lo cho NHÂN DÂN và biết thương yêu và tôn trọng những quyền căn bản tự nhiên của dân. Vì thế các ông chưa bao giờ là hiện thân của NHÂN DÂN VN cả. Các ông cũng chỉ đeo mặt nạ NHÂn DÂN hay mạo danh NHÂn DÂN mà thôi.

2---Đảng CSVN đã viết 4 bản hiến pháp, nhưng đó vẫn chưa phải là một KHẾ ƯỚC XÃ HỘI có sự thỏa thuận của toàn dân VN thì làm sao được coi là HIẾN PHÁP QUỐC GIA ? Nếu các ông đã công nhận QUYỀN TỐI THƯỢNG (sovereignty) thuộc về toàn dân thì tại sao không để toàn dân thực thi quyền tối thượng của họ là quyền viết HP cho quốc gia, mà các ông lại viết HP cho Việt Nam ? Như thế các ông chỉ mới có hiến pháp của Đảng và chiếc mặt nạ HP,mà không phải HP quốc gia. Không hiểu những con người đang ngối trong cái gọi là ”‘QUỐC HỘI VN” để lập pháp có nhận ra luật pháp của Đảng CSVN viết ra mang bản chất gì ,vá đó có đủ tiêu chuản của một hiến pháp quốc gia không ?

3--- Trong một nhà nước mà các ông gọi là”nhà nước pháp quyền”(rules of law)có nghĩa là gì ,các ông biết không ? Nhà nước pháp quyền là tất cả mọi thành viên trong xã hội đều phải tuân theo luật pháp, và không có ai được phép đứng trên luật pháp, kể cả vua chúa. Nhưng đảng CSVN của các ông vẫn đứng trên luật pháp và vi phạm những quyền của dân từ 70 năm qua. Nên các ông chỉ mới có chiếc mặt nạ của nhà nước pháp quyền,mà chưa thực sự có nhà nước pháp quyền.

4---Dưới cái mà các ông gọi là ”ánh sáng chỉ đường của chủ nghĩa Mác-Lê “, phải chăng chỉ là “ánh sáng chỉ đường của bạo lực và mũi súng “ để đàn áp muôn dân ? Vì  chủ nghĩa này đã cho phép các ông, không chỉ xử dụng bạo lực, mà còn cho phép các ông đứng trên hiến pháp, vì thế chủ nghĩa Mác-Lê cũng chỉ là chiếc mặt nạ mà thôi. Đã đến lúc phải vứt bỏ nó đi như chính Marx đã quay lưng với nó.

5---Từ 70 năm qua các ông bắt cả nước phải “xây dựng xã hội chủ nghĩa”. Nhưng các ông đã hiểu sai hoàn toàn ý nghĩa LÝ TƯỞNG XÃ HỘI. Đảng CSVN có đào tạo được những con người có ý thức xã hội, biết quên thân mình để sống cho tha nhân, có lòng nhân từ độ lượng, đạo đức xã hội, trách nhiệm xã hội và đề cao công lý xã hội và an sinh phúc lợi cho toàn dân chưa mà các ông đòi xây XHCN ? Hay đây cũng chỉ là chiếc mặt nạ XHCN mà thôi ? Đảng CSVN không phải là những con người lý tưởng thì các ông lấy cái gì để xây dựng lý tưởng ?

Đó là những điểm vô cùng quan trọng mà đảng CSVN cần làm sáng tỏ, cũng như những điểm mà các ông đòi hỏi HĐGMVN phải làm sáng tỏ cho quý ông. Vì đây là quyền chính trị của mỗi công dân, đúng như các ông đã viết cho HĐGMVN là---”không ai được lợi dụng ai”. Nếu các ông cho đây là QUYỀN CÔNG DÂN thì đây chính là quyền có “chính kiến chính trị” của riêng tôi mà các ông phải tôn trọng và phải làm thật sáng tỏ những điều công dân nêu ra cho các ông.

 Trong bài Nhận Định và Góp Ý HĐGM đã thẳng thắn và can đảm nhìn vào sự thật mà nói rằng,” nguyên nhân sâu xa là không có sự phân biệt giữa đảng cầm quyền và nhà nước pháp quyền. Điều này đã thể hiện ngay trong nội dung của Hiến Pháp 1992 ,và Dự Thảo Sửa Đổi vẫn tiếp tục đường lối đó”.Sau khi đã lần lượt đưa ra ba chủ điểm mà tôi cho là nền tảng của Hiến Pháp không thể thiếu được, gồm có quyền con người, quyền làm chủ của nhân dân và thi hành quyền bính chính trị.

Ngoài ra nội dung của bài Nhận Định và Góp Ý còn nhấn mạnh đến những điểm như sau đây:

1. Cần có luật pháp có đủ hiệu năng để bảo vệ nhân quyền và dân quyền cho toàn dân Việt Nam.

2. Thay đổi chủ nghĩa Mác-Lê, tư tưởng HCM bằng truyền thống văn hóa dân tộc làm nền tảng tư tưởng để tổ chức và điều hành xã hội VN.

3. Hiến pháp cần làm nổi bật quyền làm chủ của nhân dân, không phải trên giấy tờ mà thực hành quyền làm chủ của dân.

4. Hiến pháp cần công nhận quyền sở hữu đất đai của người dân, và các tổ chức tư nhân như tuyệt đại đa số các quốc gia khác.

5. Sắp xếp lại quyền hành để làm sáng tỏ tam quyền phân lập trong cấu trúc quyền hành của quốc gia.

6. Luật pháp hóa quyền kiểm soát của nhân dân đối với việc thi hành luật pháp quốc gia.

7. Cần công nhận quyền tham gia vào chính quyền của dân, tức quyền bầu cử và ứng cử để góp tay vào việc tổ chức và điều hành chính quyền.

 

 

II.     NHÌN LẠI 4 BẢN HIẾN PHÁP CỦA CSVN ĐÃ VIẾT RA TỪ 1946-1992 ĐỂ ĐỐI CHIẾU VỚI THỰC TẾ CỦA ĐỜI SỐNG CHÍNH TRỊ VÀ XÃ HỘI TẠI VIỆT NAM XEM SAO .

1---Trong HP1946: Chương l, điều 10 có ghi như sau: “Các công dân VN có quyền tự do ngôn luận, tự do xuất bản, tự do tổ chức hội họp. tự do tín ngưỡng, và tự do đi lại trong và ngoài nước.”

2---Trong HP 1959: Chương III, Điều 25 có xác định như sau: “Các công dân nước VNDCCH có quyẻn tự do báo chí, hội họp và biểu tình. Nhà nước bảo đảm những điều kiện vật chất cần thiết để công dân được hưởng quyền đó.

3---Trong HP 1980:Chương V, Điều 67 có ghi rõ ràng là : “Công dân có quyền tự do báo chí, tự do ngôn luận, tự do lập hội, tự do biểu tình, phải phù hợp với lợi ích của chủ nghĩa xã hội và của nhân dân.”

4---Trong HP 1992, Điều 66 lại nhắc lại:” Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, có quyền được thông tin,có quyền hội họp, lập hội, biểu tình theo qui định của luật pháp.”

          Như vậy 4 bản HP của CSVN đều công nhận quyền con người của tất cả công dân VN. Nhưng còn quyền làm chủ đất nước cuả toàn dân, HP của CSVN có công nhận không? Trong HP 1959. Điều 4 có ghi như sau :QUYỀN LỰC QUỐC GIA THUỘC VỀ NHÂN DÂN.Trong HP 1980, Điều 6 lại nhắc lại rằng: TẤT CẢ QUYỀN LỰC  THUỘC VỀ NHÂN DÂN. Nhân dân xử dụng quyền lực nhà nước thông qua QH và HĐNH các cấp do nhân dân bầu ra và chịu trách nhiệm trước nhân dân. Và trong HP 1992 còn có đoạn ghi như sau : Bản chất của nhà nước ta là nhà nước của nhân dân,vì nhân dân và cho nhân dân từ khi soạn HP, và thông qua HP 1946…Hiến Pháp 1959 và 1980 tiếp tục khẳng định các quyền được HP 1946 qui định.

,Hơn nữa, khi đề cập tới quyền chính trị, HP của CSVN cũng đã đề cập đến như sau: “ Công dân có quyền tham gia quản lý xã hội và nhà nước, tham gia thảo luận chung các vấn đề của đất nước và địa phương, có quyền bầu cử  và ứng cử vào QH và HĐNH…”

Đặc biệt và quan trọng hơn cả 4 bản hiến pháp chính là Tuyên Ngôn độc Lập mà HCM đã long trọng đọc lên vào tháng 9-1945 tại Hà Nội do chính HCM sao chép nguyên văn bản Tuyên ngôn Độc Lập của HK viết ra vào 1776 sau khi đã chiến thắng trong chiến tranh dành độc lập với Đế quốc Anh “Tất cả con người sinh ra đều bình đẳng,và con người đã được Đấng Tạo Hóa ban cho những quyền bất khả chuyển nhượng và không thể vi phạm được (inalienable rights), trong các quyền đó có quyền sống, quyền tự do, quyền tư hữu và quyền tìm kiếm hạnh phúc…”

Ngày nay, sau khi hưởng ứng lời kêu gọi góp ý sửa đổi hiến pháp, HĐGMVN đã đưa ra Những Nhận Định và Góp Ý đúng như mà TNĐL của HCM cũng như 4 bản Hiến Pháp mà CSVN đã tự ý viết ra từ 1946 đến nay. Nghĩa là những gì CSVN đã viết ra thì bây giờ phải thi hành trên thực tế, chứ không phải chỉ trên giấy tờ. Tại sao Đảng CSVN lại cho người tấn công và hạ nhục HĐGMVN ?

Trước những điều nghịch lý và kỳ bí như thế của Đảng CSVN mọi người không thể không có những thắc mắc và đặt ra những nghi vấn và tra vấn . Tại sao TNĐL và 4 bản HP đều đã thừa nhận quyền tối thượng quốc gia thuộc về toàn dân. quyền làm chủ đất nước cũng thuộc về toàn dân, mà Điều 57 của Dự Thảo HP mới lại không cho phép người dân được quyền sở hữu đất đai? Tại sao quyền tối thượng của quốc gia thuộc về toàn dân, mà nhân quyền và dân quyền của dân không được bảo đảm và không có hệ thống luật pháp đủ hiệu năng bảo vệ những quyền bất khả chuyển nhượng và không thể vi phạm được của dân? Quyền tối thượng của quốc gia thuộc về toàn dân thì chỉ có toàn dân mới có quyền viết hiến pháp, tại sao Đảng CSVN là những người không có quyền tối thượng quốc gia mà lại viết hiến pháp cho quốc gia ? Hiến pháp quốc gia là luật tối cao của đất nước và là MỘT KHẾ ƯỚC XÃ HỘI (social contract) thì phải có sự thỏa thuận của toàn dân. Những bản HP do CSVN đã viết ra có sự thỏa thuận của toàn dân chưa ?Từ những sự thật ấy cho mọi người thấy chính quyền CSVN có phải chính quyền hiến định (constitutional government) không ?

 Tại sao Đảng CSVN đi rêu rao với quốc tế rằng, nhân quyền tại VN đang rất phát triển. Nghĩa là những quyền căn bản của dân đã được tôn trọng, có thật không ? Nếu nhân quyền được tôn trọng, thì Đảng CSVN sẽ giải thích như thế nào khi họ hiện đang có 700 cơ quan báo chí, với 15.000 nhà báo chuyên nghiệp, 68 đài phát thanh, 80 đài truyền hình để làm công tác tuyên truyền cho nhà nước và Đảng. Nhưng ông Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng lại đưa ra một pháp lệnh cho toàn dân VN: “nghiêm cấm tư nhân hóa báo chí dưới mọi hình thức”. Như thế thì người dân VN lấy phương tiện gì để thực thi quyền  tự do ngôn luận và quyền tự do báo chí cũng như quyền tự do được bày tỏ những chính kiến chính trị của riêng họ ?  Có phải Đảng CSVN muốn nói với quốc tế rằng, “Chính quyền không cấm quyền của dân, tất cả đều có quyền phát biểu, nhưng họ chỉ có quyền phát biểu theo đúng đường lối và chính sách của Đảng mà thôi. Luật của VN chúng tôi cho quyền tự do ngôn luận và tự do báo chí, nhưng chống chính quyền là vi phạm luật,là phản động phải nghiêm cấm.Tất cả những ai nói ngược lại chính sách của nhà nước, chỉ trích nhà nước là vi phạm luật pháp quốc gia và chống phá nhà nước “.

 Lối nói này và hành động này của CSVN đúng là vừa bịt miệng dân, vừa bằng luật vừa bằng mũi súng, và vừa nói:”cứ nói đi, mọi người đều được tự do ngôn luận và tự do báo chí mà”

Điều 66, Hiến Pháp VN qui định: ”chủ nghĩa Mác-Lê và tư tưởng HCM là nền tảng tư tưởng chủ đạo, tất cả mọi tầng lớp nhân dân phải tuân theo “ .Và như thế tất cả những ai không nói theo tư tưởng chủ đạo thì đều vi phạm hiến pháp và đều bị coi là chống phá nhà nước pháp quyền của CSVN. Thật quá rõ ràng người dân VN đều có tự do…nhưng tự do không được làm và nói khác Đảng. Nhân quyền tại VN khác nhân quyền của các quốc gia khác là ở chỗ này đây. Ai cũng có quyền tự do phát biểu, nhưng phải phát biểu theo luật định, tức là phát biểu theo Đảng…bởi vì Đảng là luật và luật là Đảng. Phải chăng đây cũng là những khác biệt văn hóa của mỗi quốc gia ?Và phải chăng đây chính là quan niệm nhân quyền của VN  có chỗ khác với nhân quyền của Mỹ hay của thế giới ?

Thực tế là tình trạng luật pháp tại Việt Nam, CS tự để lộ ra cho mọi người thấy Đảng CSVN vẫn chỉ có CHÍNH QUYỀN CỦA CON NGƯỜI ( the government of man ),mà chưa xây dựng được MỘT CHÍNH QUYỀN CỦA LUẬT PHÁP (government of law and rules of law), tức nhà nước pháp quyền như Đảng CSVN đã nói.

       Trọng tâm của luật pháp quốc gia là làm luật, giải thích luật, áp dụng luật và thi hành luật phải công bằng.Trong khi ấy Đảng CSVN làm luật, giải thích luật, áp dụng luật và thi hành luật đều tỏ ra vô cùng bất công. Sự thật ấy cho thấy Hiến pháp và luật pháp của CSVN đã viết ra chắc chắn không phải là luật pháp công chính và nghiêm minh của một quốc gia văn minh thực sự.

Ngày nay Đảng CSVN vẫn muốn toàn dân VN phải tuân theo tư tưởnh chủ đạo là chủ nghĩa Mác-Lê thì họ phả xét lại….bởi vì…Marx-Engels đã chối bỏ nó vì nó có quà nhiều sai lầm. Tại sao đã biết là sai lầm mà vẫn muốn duy tri và áp đật phũ phàng lên đầu lên cổ người dân Dất Việt,để làm cái gì đây ?

 

III.    MARX VÀ ENGELS ĐÃ THÀNH THẬT THÚ NHẬN RẰNG, CHỦ NGHĨA MARX SAI LẦM VÀ BẠO LỰC KHÔNG THỂ THÀNH XHCN ĐƯỢC. TẠI SAO ĐẢNG CSVN CƯỠNG BÁCH TOÀN DÂN VN PHẢI TUÂN HÀNH THEO SỰ SAI LẦM ĐÓ TỪ 70 NĂM QUA MÀ NAY VẪN CHƯA CHỊU TỪ BỎ ?

Trong tập “outline of a critique of political economy”,Engels đã nói rằng: “Điều tôi biết rõ ràng là ngày nay chủ nghĩa Marx là nhũng gì quá cổ lỗ lỗi thời,và nó không chỉ có toàn là những lỗi lầm mà thực ra chỉ là những tiếng tru tréo gào thét như con chó sói “  howlers “

Có lần Engels đã thú thật, ”phần lớn những công trình được viết ra ngày nay chẳng có lợi lộc gi cả”. Riêng Marx, ông đã thực sự quay lưng với Ba Lê Công xã, quay lưng với tính chất đầy bạo lự của nó, vì bạo lực đã không thể, và sẽ không thể nào là con người XHCN được. Khi marx bước vào tuổi xế chiều vì đã nhận ra những sai lầm của mình nên đã ra lệnh cho tan hàng đám đệ tử theo Marx trong Đảng CS,và đã nói với họ lời sau chót, “all I know is that I am not a Marxist”.Tất cả điều tôi biết là tôi không phải là người Marxist.

 Engels càng về già càng sáng suốt hơn và có cái nhìn thực tế hơn. Khi đó ông rút lại chủ trương bạo lực cách mạng mà Marx và ông lúc còn trẻ đã cổ súy cho cách mạng CS. Đến bây giờ ông mới thấy và hy vọng vào những giải pháp chính trị, vì nó là những gì sẽ đem đến những lợi lộc thiết thực cho quần chúng. Vào 1885 Engels đã tuyên bố rằng, “Nghị Viện Anh, thật chẳng còn gì để nghi ngờ nữa. Đó là MỘT CUỘC CÁCH MẠNG TUYỆT VỜI NHẤT THẾ GIỚI. Và cuộc bầu cử sẽ mở ra một chu kỳ mới, dù sự kiện này mọi người chưa biết. Nhưng rồi đây những công dân thợ thuyền sẽ có chân trong Nghị Viện Anh. Vào 1895, Engels ĐÃ THỪA NHẬN SỨC MẠNH CỦA CHỦ NGHĨA TƯ BẢN, và tuyên bố rút lại lời kêu gọi nổi dậy của tầng lớp vô sản mà Marx và ông đã chờ đợi từ lâu---nay không còn giá trị nữa. Cái nhìn mới của Engels là cách mạng sẽ mang nhiều ảnh hưởng và tác động mạnh mẽ khi cách mạng trở thành những nhà CẢI CÁCH DÂN CHỦ XÃ HỘI (democratic socialist reformers).

Theo Robert Wesson, tác giả cuốn Why Marxism, thì nếu chính trị cần sự chân chính, đạo đức và công bằng thì chủ nghĩa Marx và chủ nghĩa CS chỉ là những sáo ngữ (bromide)không hơn không kém. Theo nhận định của ông, chủ trương bạo lực của Cách Mạng Pháp đã thất bại thê thảm, bởi vì xung đột giai cấp và căn bản kinh tế chỉ huy đã phá hủy tư tưởng và luân lý đạo đức. Không có luân lý đạo đức, không thể có sự kính trọng những giá trị và quyền hạn của người khác, không bị giới hạn quyền hành thì không có dân chủ. Không có luật pháp thì không có gi để kềm hãm dục vọng quyền hành của tầng lớp lãnh đạo.

Chủ nghĩa Marx và chủ nghĩa CS đã nuôi dưỡng bạo lực và hận thù, nuôi dưỡng sự sợ hãi và căng thẳng và thường xuyên tạo ra bầu không khí đầy sự sợ hãi khiếp đảm cho toàn bộ xã hội…Tất cả những việc này đều khuyến khích cho chế độ độc tài, mệnh lệnh và ý chí của đảng quan trọng gấp ngàn lần sự sống của toàn dân.Vì thế hầu hết các lãnh tụ CS đều rất kiêu căng, phách lối, tàn bạo và độc ác. Chủ nghĩa Marx vá chủ ngĩa CS nuôi dưỡng tầng lớp lãnh đạo như thế thì mọi hứa hẹn cho ngày mai không thể nào có được. Đó là tất cả lý do đã đưa bạo lực Cách mạng CS đến tội ác và bất lưc trong mọi xây dựng.

IV.     CÁCH MẠNG DÂN CHỦ ĐÁY TẦNG VÀ SỰ KHÁC BIỆT GIỮA LUẬT DO TOÀN DÂN VIẾT RA VÀ LUẬT DO NHỮNG KẺ THỐNG TRỊ VIẾT RA (RULER’S LAW AND PEOPLE’S LAW)

Theo các nhà lập quốc HK ( American Founding Fathers) sau nhiều thế hệ đã bỏ ra 180 năm để nghiên cứu lịch sử chính trị thế giới trước khi có cuộc Cách Mạng Hoa Kỳ vào 1776 thì có hai kẻ thù nguy hiểm cho đời sống của quốc gia là chế độ độc tài và vô chính phủ (anarchy and mobocracy). Đối với các Quốc Phụ Hoa Kỳ thử thách lớn nhất đối với một con người văn minh là khám phá ra phương pháp để xây dựng một chính quyền dưới sự kiểm soát của dân, chế độ đó có thể loại bỏ được chế độ cai trị bởi đám đông quần chúng,và chế độ độc tài. Họ cảm thấy rằng một mô thức chính trị (political formula) phải làm sao cho chính quyền bảo đảm được TRẬT TỰ, ĐẠO ĐỨC và CÔNG LÝ,NHƯNG CHÍNH QUYỀN KHÔNG ĐƯỢC CÓ NHIỀU QUYỀN HÀNH VÌ QUYỀN CÓ THỂ BỊ LẠM DỤNG ĐỂ GÂY ĐAU KHỔ CHO DÂN. Vì thế đứng giửa hai chế độ độc tài và vô chính phủ, Hoa Kỳ đã chọn con đường trung dung giữa hai chế độ độc tài và vô chính phủ. Đây là đặc tính của nền DÂN CHỦ ĐÁY TẦNG (grass-roots democracy). Muốn bảo đảm quyền làm chủ của toàn dân và bảo đảm nhân quyền và dân quyền thì phải có cuộc CÁCH MẠNG DÂN CHỦ ĐÁY TẦNG thì mới có thể sắp xếp lại quyền hành theo mô hình Kim Tự Tháp để trao lại quyền hành cho toàn dân thì nhân quyền và dân quyền mới được bảo đảm vững chắc được.

Các Quốc Phụ Hoa Ky đã nhận thấy đã nhiều lần trong quá khứ, những con người đau khổ đã chỗi  dậy trong cơn cuồng nộ của cách mạng để lật đổ gông cùm độc ác của độc tài. Nhưng mỗi lần như thế lại xảy ra bao thảm kịch bi đát bởi vì thiếu hiểu biết về ngành khoa học chính trị đặt trên những nguyên tắc vững chắc cho một guồng máy chính trị tự trị , tự quản và tự chủ của dân. Vì thiếu chuẩn bị nên chẳng bao lâu người dân lại rơi vào tranh cãi giữa người dân với nhau, gây nên những xung đột triền miên để đưa đến xô xát và giết hại lẫn nhau, từ từ dẫn đến tình trạng vô chính phủ và hỗn loạn, sau đó sẽ có người đứng ra tái lập trật tự bằng võ lực để xây nên một chế độc tài khác.

Cán cân của lịch sử luôn luôn đong đưa từ một chế độ độc tài sang một chế độ hỗn loạn vô chính phủ,và rồi lại trở lại với chế độc tài. Đó là lịch sử của Cách Mạng Pháp, và các cuộc cách mạng ở Trung Đông vừa qua. Người Pháp đã vùng lên vào 1789 với chính nghĩa trong tay, nhưng một lực lượng quá khích vô độ đã nắm giữ quyền hành để kiểm soát và họ đã giết chết 20.000 người, trong đó có 4000 người tinh hoa nhất của nước Pháp đã gục xuống vì bàn tay đẫm máu của bạo lực mù quáng của cách mạng. La Fayette đã phải chạy trốn---và quốc gia chẳng bao lâu rơi vào hỗn loạn triền miên để tạo nên một thứ vô chính phủ hay một chế độ của đám đông quần chúng (mobocracy). Cuối cùng trong cơn hỗn loạn và tuyệt vọng cùng cực, họ đã kêu gọi Napoleon để thành Hoàng Đế muôn đời của nước Pháp. Thế là nước Pháp chỉ trong khoảnh khắc lại rơi vào vòng tay độc tài thống trị. Nước Pháp muốn tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa.

Từ lăng kính của ngành khoa học chính trị muốn bảo vệ người dân thì hiến pháp phải tính toán rất cẩn thận để chống lại hai kẻ thù là độc tài và vô chính phủ và xây dựng nên một chính quyền chân chính. Các Quốc Phụ Hoa Kỳ cho rằng tự do và hạnh phúc của dân có  hai kẻ thù là độc tài và vô chính phủ. Muốn bảo vệ trật tự và ổn định thì phải phân chia quyền hành cho thật chính xác. DÂN CHỦ ĐÁY TẦNG CÓ NGHĨA LÀ TẤT CẢ QUYỀN HÀNH PHẢI XUẤT PHÁT TỪ DÂN.

A. HAI HỆ THỐNG LUẬT PHÁP NGHỊCH CHIỀU NHAU: LUẬT PHÁP VƯƠNG ĐẠO VÀ BÁ ĐẠO

Trong chiều hướng mới của lịch sử, các Quốc Phụ Hoa Kỳ biết là họ đang đi khai phóng một chân trời mới. Trong quá khứ, 99% gia đình nhân loại đã từng sống dưới những luật lệ của những kẻ thống trị ( ruler’s law). Đây là những hệ thống chính trị mà tất cả quyền hành nằm trong tay người thống trị. Tình trạng này xuất hiện dưới nhiều tên gọi khác nhau như sau:

1- Chế độ quân chủ:  đó là một chính quyền của hoàng gia cai trị bởi người quân chủ (monarchy).

2-Chế độ chuyên quyền: (autocracy) chính quyền này cũng được cai trị bởi một người hay một nhà độc tài.

3-Chế độ tài phiệt: (plutocracy) đó là một chính quyền cai trị bởi môt đẳng cấp giầu có.

4- Chế độ quý tộc: (aristocracy) đó là một chính quyền cai trị bởi truyền thống cha truyền con nối,và truyền tử lưu tôn của giai cấp đặc quyền đặc lợi.

5- Chế độ tập đoàn thống trị: như CSVN hiện nay.chính quyền này thống trị bởi một nhóm người dựa trên căn bản của bạo lực.

6- Đế quốc là một chế độ chiếm đóng các quốc gia khác để thống trị người dân bản xứ.

7- Chế độ độc tài quân phiệt: là một chính quyền thống trị bởi một người hay một nhóm quân nhân.

Luật pháp do người thống trị viết ra để xây nên một hình thức chính quyền mà tất cả quyền hành và quyền lực hoàn toàn tập trung vào trunng ương. Kẻ thống trị hay một tập đoàn thống trị tự họ viết ra luật, giải thích luật, áp dụng luật, và thi hành luật. Các Quốc phụ Hoa Kỳ cho rằng sự gom góp tất cả quyền hành như lập pháp, hành pháp và tư pháp trong tay người thống trị, một ngưới, một tập đoàn hay cha truyền con nối, truyền tử lưu tôn, tự phong, hay tự xưng hùng xưng bá đều là những chế độ độc tài.

Ngược lại với luật pháp do các chế độ độc tài và những kẻ thống trị viết ra (ruler’s law) là luật pháp do toàn dân viết ra (people’s law); thay vì luật pháp của kẻ thống trị viết ra thì đây là luật do toàn dân viết  ra Vì thế các Quốc Phụ Hoa Kỳ cho rằng chúng ta phải tìm kiếm xem luật do những kẻ thống trị viết có những đặc tính nào. Họ nhận thấy rằng độc tài là kẻ thù vĩ đại nhất của tự do, và luật pháp do con người viết ra. Tất cả các chế độ độc tài đều có chính quyền và luật pháp để xây dựng chính quyền, nhưng chính quyền của họ không phải chính quyền của luật pháp (government of law) mà vẫn là chính quyền của con người (government of man). Tại sao? Vì luật pháp mà thiếu tự do, thiếu nền tảng đạo đức và công lý thì không phải luật pháp công chính và nghiêm minh của một quốc gia văn minh--- nên có luật mà không có giá trị của luật thiên nhiên, thì vẫn được coi là chưa có luật gì cả.

B.BẢN CHẤT LUẬT PHÁP VÀ CHÍNH TRỊ ĐỘC TÀI VÀ BÁ ĐẠO CÓ NHỮNG ĐẶC TÍNH GÌ ?

Các Quốc Phụ Hoa Kỳ đã nghiên cứu và hiểu bản chất chính trị bá đạo của thứ chính quyền bất chính (untrue government) gồm có những đặc tính như sau:

1- Quyền hành của chính quyền có được là nhờ xử dụng bạo lực để chiếm đoạt, cưỡng chiếm, xâm lăng, hoặc tự ý làm ra luật để chiếm đoạt quyền hành của toàn dân.

2- Xử dụng bạo lực để gom góp tất cả quyền hành vào trong tay của kẻ thống trị.

3- Tất cả người dân đều bị đối  xử rất tàn tệ như những kẻ bị trị dưới bàn tay của kẻ thống trị.

4- Tất cả đất đai ruộng vườn của quốc gia đều bị sang đoạt để trở thành tài sản riêng của kẻ thống trị.

5- Toàn dân mất hết mọi quyền tự nhiên mà Đấng Tạo Hóa đã ban cho mỗi con người. Đó là những quyền bất khả chuyển nhượng và không thể vi phạm được (inalienable rights).

6- Đây là chính quyền của con người, thay vì phải là chính quyền của luật pháp hay có thể gọi là nhà nước pháp quyền (rules of law), hay chính quyền hiến định (constitutional government).

7- Toàn dân bị áp đặt vào những giai cấp xã hội và kinh tế.

8- Sự áp bức và đàn áp của chính quyền luôn luôn xuất phát từ kẻ thống trị đè nặng lên thân phận não nề của toàn dân. Đây là thứ quyền hành áp đặt từ trên xuống dưới, không phải từ dưới lên trên.

9- Những vấn đề của quốc gia và của toàn dân thường thường được giải quyết bằng nghị quyết và mệnh lệnh của kẻ thống trị,tạo ra một thứ thư lại rất nặng nề,tự chỉ định các chức vụ,và bắt dân nai lung ra trả thuế kể thống trị có thêm phương tiện để đàn áp dân. Dưới hệ thống chính trị là luật pháp bất minh và bất công. Những luật lệ và nghi quyết mang tính cách áp chế người dân.

1- Tự do không bao giờ không bao giờ được coi là giải pháp để giải các vấn nạn của quốc gia.

11- Lịch sử của những kẻ thống trị  tự viết luật ra để hợp lý hóa và chân chính hóa sự độc tài khắc nghiệt với toàn dân có một chiều dài lịch sử chất chồng máu xương và nước mắt cũng như sự sợ hãi kinh hoàng mà những kẻ thống trị đã đưa đến cho người dân,kéo từ thời thượng cổ cho đến thời hiện đại.Những ai nắm quyền hành thì sống xa hoa,hoang phí trên nhung lụa; trong lúc toàn dân thì sống đau khổ ,lay lứt trăm bề,và ngụp lặn trong nghèo đói xác sơ,vì sưu cao thuế nặng,vì phải gánh đủ mọi thứ luật lệ khắt khe và bất công,và cuộc sống của họ thì vô vọng não nề,đày vơi nước mắt không tìm  đâu  ra một ánh sang hy vọng.

C.TỪ LUẬT CỦA NHỮNG KẺ THỐNG TRỊ ĐẾN LUẬT DO TOÀN DÂN VIẾT RA ĐỂ XÂY DỰNG NÊN CHÍNH QUYỀN HIẾN ĐỊNH CHO QUỐC GIA.

Sự thất bại của Cách Mạng CS đã quá rõ ràng. Vì thế BÀI HỌC TƯ BẢN VÀ BÀI HỌC CỘNG SẢN là hai bài học lịch sử chính trị và cách mạng vĩ đại nhất của những con người thời đại mà thế kỷ 20th đã để lại cho  tất cả chúng ta. Nhu cầu của thời đại là nhu cầu cách mạng dân chủ và cách mạng pháp lý (legal revolution), nếu con người muốn có một cuộc cách mạng không đổ máu (bloodless revolution) thì phải chú trọng tới cách mạng pháp lý. Bởi vì bạo lực cách mạng của cộng sản đã và đang trở thành tội ác và bất lực  mà chính Marx và Engels đã sáng suốt nhận ra lúc họ về già,và chính họ đã mong chờ có những NHÀ CẢI CÁCH DÂN CHỦ XÃ HỘI  (democratic socialist reformers) như những cuộc CÁCH MẠNG CỘNG HÒA VÀ PHÁP LÝ ĐÃ XẢY TẠI NƯỚC ANH vào 1640 và 1688 cũng như đã xảy ra tại Mỹ vào 1776. Đặc biệt là Cách Mạng Hoa Kỳ, trong đó những nhà cách mạng đều  là những công dân của Đế quốc Anh, một chế độ được xây dựng nên dưới hình thức giới hạn là nhà vua viết luật cho quốc gia.Tại các thuộc địa Hoa Kỳ đã có những khuynh hướng thay đổi để toàn dân viết luật cho quốc gia  từ từ xuất hiện.Những luật lệ mang tính cách áp chế (oppressive rules) bị loại bỏ bởi Tuyên Ngôn Độc Lập. Nhưng các Nhà Lập Quốc có thêm 4 năm trước khi họ có thể thành lập nên một hệ thống chính trị mà do toàn dân viết luật cho quốc gia (the people’s law). Giống như tất cả các giống dân khác, đột nhiên lao vào chiến tranh giành độc lập và sau đó được tự do mà họ lại không biết làm gì với quyền tự do mà họ vừa có được .Tuy nhiiên, một số nhỏ trong các Nhà Lập Quốc, đặc biệt là Thomas Jefferson, người đã hoàn tất công trình nghiên cứu để phát triển tài năng mà nhiệm vụ của ông phải làm .Các Nhà Lập Quốc   đã ý thức được là họ phải tìm một mô thức chính trị để tạo ra sự thăng bằng giữa hai đối cực quá độ là chế độ độc tài và vô chính phủ, dưới lăng kính của chính trị là một hệ thống chính trị do toàn dân viết luật cho quốc gia trên một biểu đồ dưới đây:

Quyền hành quốc gia thuộc về toàn dân, với một trật tự của quyền hành từ dân mà xuất phát ra để bảo vệ những quyền công dân của họ. Thomas Jefferson đã mô tả rõ ràng trong Tuyên Ngôn Độc Lập: “Để bảo đảm  an ninh cho những quyền này, chính quyền được lập nên giữa người dân với nhau, vì thế tất cả quyền hành chân chính (true authority) của chính quyền đến từ sự chấp thuận của người dân được cai trị…Bất cứ khi nào chính quyền không đạt được những cứu cánh cho toàn dân---thì lúc đó dân có quyền  thay đổi chính quyền khác, hay phế bỏ chính quyền đó đi để lập nên một chính quyền mới đặt trên nền tảng với những nguyên tắc để sắp xếp lại quyền hành làm sao để bảo đảm an toàn cho những quyền của dân “ ( viết theo công trình nghiên cứu của W  Cleon Skousen,1985,Washington DC ).

D.NHỮNG NGUYÊN TẮC CỔ XƯA CỦA DO THÁI THỜI LẬP QUỐC ĐƯỢC TÌM THẤY TRONG TUYÊN NGÔN ĐỘC LẬP CỦA HOA KỲ NHƯ MỘT QUAN NIỆM NỀN TẢNG CHO LUẬT PHÁP TỰ DO DÂN CHỦ.

1- Một chính quyền chân chính phải đặt nền tảng trên tự chính bản thân của con người đã thấy được sự thật từ chân tâm của chính mình, những giá trị thật sự phải trong sáng, hợp lý và đạo đức là giá trị mà họ phải có để được tin cậy.

2- Chỗ đứng của nhân loại đều bình đẳng, tại đây và ngay dưới trần gian này là một thực tế trong Trời đất là điều quá hiển nhiên và con người đã được hưởng là luật thiên nhiên và luật của Thiên Chúa trong thiên nhiên.

3- Giả sử như (chính bản thân mình đã thể nhiệm qua sự thật đó) là Đấng Tạo hóa đã sinh ra những con người đều bình đẳng, trong những quyền mà con người có là bình đẳng trước tòa công lý,và bính đẳng trong mọi nhận thức, thể nghiệm và trắc nghiệm.

4- Những quyền này đã được Đấng Tạo Hóa đã ban cho mỗi con người mà không thể mất đi hay vi phạm mà không có sự thịnh nộ của Tạo Hóa. Một người có thể có những  quyền khác nữa mà luật pháp đã đưa đến cho họ, nhưng những quyền này đưa đến cũng có thể lấy đi. Người có quyền đó có thể bị thay thế và loại bỏ bất cứ lúc nào.

5- Giữa những quyền bất khả chuyển nhượng hay vi phạm là quyền sống,quyền tự do,quyền tư hữu,và quyền tìm kiếm theo đuổi bất cứ việc gì làm nên sự sống cho con người khi họ muốn tìm kiếm hạnh phúc,họ có quyền đó nếu họ không vi phạm những quyền của người khác.

6- Lý do căn bản nhất cho một cộng đồng hay một quốc gia là thành lập nên một hệ thống chính quyền để bảo đảm đời sống cho những người đang sống trong đó,và những quyền của dân phải được duy trì và bảo vệ.

7- Và vì thế, kế tiếp là---không có một viên chức hay nhân viên chính quyền nào có quyền gì cả, ngoại trừ người dân trao quyền cho họ làm đại diện cho người dân.

8- Cũng trên chiều hướng đó, nếu giả sử một chính quyền phạm phải những lỗi lầm khi xử dụng quyền hành hay xao lãng bổn phận và trách nhiệm, là không bảo vệ những quyền của dân---hoặc tệ hơn nữa, nếu tự tay chính quyền vi phạm vào quyền của dân,và nếu như thế thì bổn phận của dân là nắm lại quyền kiểm soát những việc làm trong chính quyền, và thành lập một chính quyền khác, chính quyền mới sẽ phục vụ dân tốt đẹp hơn.

Tất cả vấn đề còn lại là làm thế nào để có một chính quyền thật vững mạnh và tốt đẹp. Vì vậy cần làm sang tỏ QUYỀN HÀNH QUỐC GIA THUỘC VỀ TOÀN DÂN. Tuy nhiên chỉ có DÂN CHỦ ĐÁY TẦNG mới bảo vệ được quyền làm chủ của toàn dân mà thôi.

                                                                                                         

V.  TÌM HIỂU VAI TRÒ CỦA HDGMVN VÀ CÁC TÔN GIÁO TRƯỚC TRƯỚC NGUY CƠ CHÌM ĐẮM CỦA CON THUYỀN VIỆT NAM ĐANG LÊNH ĐÊNH TRÊN  BIỂN KHƠI .

Đã 70 năm qua đi kể từ ngày HCM và Đảng CSVN đem tà thuyết vô thần CS, và những khẩu hiệu lý tưởng cách mạng  giả dối để áp đặt lên thân phận não nề của Dân Tộc VN. Dòng sử mệnh Việt từ đó chỉ thấy máu xương, mồ hôi và nước mắt tràn ngập trong đời sống cá thể và tập thể của người dân Việt cho đến hôm nay.Thực tế đó tự chứng minh cho thấy vô thần không thể mang đến tình thương và đạo đức cho con người và cho xã hội được, cũng như bạo lực không thể đem đến tự do, niềm tin, hòa bình, công lý và hạnh phúc cho toàn dân được; bởi vì bạo lực mù quáng của Cách Mạng CS cuối cùng chỉ để lại TỘI ÁC và BẤT LỰC trong tất cả mọi xây dựng con người và xã hội. Và đắng cay hơn nữa là tất cả lý tưởng chỉ là những khẩu hiệu, và những chiếc mặt nạ mà những lãnh tụ CS đã khoác vào để che giấu đi những dục vọng quyền hành vô độ của Đảng CS, cũng như che giấu đi tất cả sự thật và lẽ phải, và che giấu luôn những thực tế não nề trong đời sống thực tế của muôn triệu con người đang sống dưới quyền uy của bạo lực và mũi súng .Quyền uy  của bạo lực và mũi súng luôn luôn áp chế và đe dọa thể xác, tâm hồn và trí tuệ của các tu sĩ trí thức trong các tôn giáo và tầng lớp trí thức. Và cả hai thành phần này bị khai thác trục lợi thật tàn nhẫn, sau đó lại tìm mọi cách để trấn áp và hủy diệt để khai sinh ra một xã hôi chìm đắm trong đau khổ, nghèo đói và sống lăn lộn trong bóng tối của vô minh, làm cho những ngọn đèn của lương tâm con người lịm tắt trong đêm sâu của bi kịch quê hương VN. Đời sống vì thế nhìn đâu cũng chỉ thấy bất nhân, vô đạo đức và vô vọng. Tất cả mọi hứa hẹn cho ngày mai cuối cùng chỉ thấy những khẩu hiệu trơ trẽn mà thôi. Vì thế cách mạng tự chứng tỏ mình chỉ là hiện thân của TỘI ÁC và BẤT LỰC thật. Nhưng những người CS thường tìm mọi cách để  giấu giếm và chống đỡ cho TỘI ÁC và sự BẤT LỰC của họ một cách hết sức vụng về và họ cũng không cần biết 90 triệu người dân Việt đang nghĩ gì, và đang cảm thấy gì về nhũng sự thật lịch sử đau đớn đó mà Đảng CSVN đã mang đến cho Dân Tộc của họ ?

Trên dòng sử mệnh quá bi thương và cay đắng đó, HĐGMVN và các tôn giáo như Phật Giáo, Cao Đài, Tin Lành và Hòa Hảo đều đã hưởng ứng lời kêu gọi góp ý sửa đổi hiến pháp để yêu cầu Đảng CSVN trả lại những quyền căn bản tự nhiên của toàn dân, kêu gọi trả lại quyền làm chủ đất nước và quyền tối thượng của toàn dân. Tất cả những đòi hỏi chính đáng này hoàn toàn phù hợp với Tuyên Ngôn Độc Lập mà HCM đã long trọng đọc lên vào 1945 tại Hà Nội, và hoàn toàn phù hợp với 4 bản hiến pháp mà Đảng CSVN đã tự ý viết ra từ 1946 đến nay. Đã đến lúc luật pháp quốc gia phải thi hành nghiêm chỉnh và không có ai được quyền đứng trên luật pháp quốc gia như Đảng CSVN đã làm từ 70 năm qua.. Thực tế cho thấy con thuyền VN do Đảng CSVN lèo lái từ 70 năm qua luôn luôn lênh đên trong bão tố, và bây giờ có nhiều dấu hiệu cho thấy con thuyền có thể bị đắm bất cứ lúc nào. Khi con thuyền bị đắm thì mọi người sẽ chết hết,và Đảng CSVN cũng chẳng ai thoát khỏi sự chết. Dù Đảng CSVN có tiếp tục nắm vai trò lãnh đạo tuyệt đối và toàn diện thì một mình Đảng CSVN  cũng không đủ sức lực để cứu con thuyền khỏi bị đắm, nếu không có bàn tay của HĐGMVN, các tôn giáo và toàn dân VN góp vào. Phải thay đổi chuyển hóa những con người của tội ác và bất lực thành những con người nhân từ và có đủ hiệu năng để cứu vãn lại niềm tin đang giãy chết  trong lòng người dân Việt. Đảng CSVN phải sáng suốt để thấy rằng HĐGMVN và các tôn giáo sẽ là và phải là ÁNH SÁNG CỦA NIỀM TIN, TÌNH YÊU, ĐẠO ĐỨC VÀ HY VỌNG cho con thuyền sắp đắm chìm trong cơn bão tố.

        Các tu sĩ và tôn giáo tuyệt đối không nắm giữ bất cứ vai trò gì trong chính quyền, và tuyệt đối không nắm quyền lực chính trị dưới bất cứ hình thức nào. Đó là nhiệm vụ riêng của xã hội dân sự của thế tục. Tuy nhiên, TÔN GIÁO VÀ TẦNG LỚP TU SĨ TRÍ THỨC LẠI ĐÓNG VAI TRÒ VÔ HẠN TRONG VIỆC XÂY DỰNG NIỀM TIN, XÂY DỰNG TÌNH NGƯỜI, XÂY DỰNG TINH THẦN, XÂY DỰNG ĐẠO ĐỨC VÀ XÂY DỰNG ĐỜI SỐNG TRÍ THỨC cho con người, để đem đến bản chất tốt đẹp cho tầng lớp lãnh đạo quốc gia trong guồng máy công quyền, cũng như cho người dân, nếu họ muốn được làm chủ đất nước, và muốn bảo vệ những quyền sống, quyền tự do, quyền tư hữu và quyền tìm kiếm hạnh phúc của họ. Tôn giáo và tầng lớp tu sĩ trí thức cũng có thể cung cấp cho con người và xã hội những luật lệ của đạo đức, và những nguyên tắc và tiêu chuẩn của đạo đức để phục hồi lại niềm tin và hy vọng cho con thuyền đang sống trong sự đe dọa bị chìm đắm; bởi vì lương tâm, lương tri, lương năng và đạo đức của con người đã bị phá sản tận nền tảng vì chủ trương cai trị đất nước bằng bạo lực và mũi súng của Đảng CSVN từ 70 năm qua. HĐGM và các tôn giáo là ánh sáng hy vọng - bởi vì qua đường lối giáo dục sáng suốt và biết tôn trọng đạo lý của Thượng Đế Toán Năng và luật cuả Trời cao - những người dân bình thường sẽ trở thành những tài năng tuyệt vời. Khi giáo dục quốc gia chú trong giáo dục TÂM HỒN và TRÍ TUỆ cho con người để họ hấp thụ được những giá trị cao quý nhất thì quốc gia sẽ có được những nhà lãnh đạo ưu tú và những công dân gương mẫu để quốc gia trở nên hùng cường và thịnh vượng

Kể từ ngày Đảng CSVN chối bỏ tôn giáo, gạt tôn giáo sang bên lề xã hội hay khai thác trục lợi tôn giáo như những phương tiện, khi xong việc thì vứt bỏ như đồ phế thải. Con người và cả xã hội từ từ rơi vào sa đọa, hư hỏng và đồi trụy không làm sao cứu vãn được. Sự mất mát những gíá trị tinh thần, đạo đức và trí thức của con người và của xã hội là những mất mát đầy thảm họa cho một quốc gia chưa phát triển. Con người VN phải có khả năng nhìn vào lịch sử xây dựng quốc gia Hoa Kỳ như một bài học cần thiết nhất để rút tỉa kinh nhiệm về những bài học về tôn giáo và chính trị. Thí dụ như, trong thời lập quốc, George Washington đã cho rằng, tất cả mọi sự đều tùy thuộc vào bản chất của người dân và bản chất của chính quyền mà người dân lựa chọn. Theo Washington, tất cả mọi sự sắp xếp và những tập quán đưa đến sự thăng hoa cho đời sống chính trị quốc gia không thể thiếu và không thể tách rời khỏi tôn giáo và đạo đức. Luật pháp quốc gia sản sinh từ đạo đức quốc gia, và đạo đức quốc gia sản sinh từ những chiếc nôi của tôn giáo. Ông đã xác quyết rằng, không thể nào cai trị quốc gia mà không cần tới Thượng Đế Chí Tôn và cuốn Thánh Kinh được. Và cuốn TK chính là cuốn sách luật về ĐẠO ĐỨC VÀ CÔNG LÝ cho cả vũ trụ và cả thế giới con người. Đó là HAI GIÁ TRỊ NỀN TẢNG mà các tôn giáo đều có, và đều muốn đưa đến cho con người và xã hội con người để nhào nặn uốn nắn nên bản chất tốt đẹp cho những người dân muốn làm chủ đất nước của họ để sống trong thanh bình và hạnh phúc và nhào nặn uốn nắn nên bản chất tốt đẹp cho những nhà lãnh đạo quốc gia.

Từ những sự thật ấy cho thấy, những vị cứu tinh của con thuyền VN đang có nhiều dấu hiệu bị đắm trên sóng nước đại dương chính là HĐGMVN VÀ CÁC CHÍNH GIÁO tại VN. Bởi vì HĐGMVN và các tôn giáo có thể cứu vãn niềm tin của toàn dân được mà thôi. Đảng CSVN phải sáng suốt thấy rằng chính chủ trương bạo lực và mũi súng của họ đã làm cho toàn dân VN phải chịu đựng quá nhiều cái chết đắng cay từ 70 năm rồi. Làm sao người dân còn có thể tin gì vào đảng CS nũa? Vì thế tất cả phải trông cậy vào HĐGMVN và các tôn giáo để họ đưa ra những giải pháp cụ thể để cùng nhau cứu  con thuyền khỏi bị chìm.  Đó chính là điều mà Đảng CSVN phải suy nghĩ lại trước khi quá trễ.

KẾT LUẬN.

Sau hết, thực tế cho thấy  luật pháp do Đảng CS viết ra đã không nhắm vào mục tiêu lớn nhất của luật pháp là bảo vệ hạnh phúc cho toàn thể xã hội, và bảo vệ hạnh phúc cho cá nhân mỗi ngưới dân Việt. Muốn có hạnh phúc con người phải có tự do,muốn có tự do phải có chính quyền. Muốn có chính quyền thì mọi người  phải cúng nhau đi đến một Giao Ước và thỏa thuận với nhau để cùng nhau viết lên một KHẾ ƯỚC XÃ HỘ (social con tract) mà tất cả xã hội và quốc gia đều phải có để đi đến SỰ ĐỒNG THUẬN và ĐOÀN KẾT QUỐC GIA, cũng như thành lập chính quyền của dân,do dân và vì dân. Đây mới là chính quyền hiến định (constitutional government) hay chính quyền của luật pháp (government of law), hay là nhà nước pháp quyền theo ngôn ngữ của Đảng CSVN (rules of law).

Những nhận định và góp ý của HĐGMVN, và các tôn giáo cũng như của 72 trí thức và nhân sĩ trong hàng ngũ CS trong nước rất sáng tỏ và cần thiết để làm nền móng cho một khế ước xã hội hay hiến pháp quốc gia để thành lập nên nhà nước pháp quyền đúng như Đảng CSVN đã nêu ra. Nhưng nhà nước pháp quyền là gi? Nhà nước pháp quyền cũng chính là chính quyền của luật pháp hay chính  quyền hiến định. Nhưng nếu Đảng CSVN vẫn tiếp tục duy trì và bảo vệ Điều 4  và Điều 57 Hiến Pháp 1992 thì họ không thể và không bao giờ có thể xây dựng được nhà nước pháp quyền được. Họ không thể bắt cá hai tay. Họ chỉ có thê có một trong hai thứ đó. Hoặc muốn có nhà nước pháp quyền thì không thể độc quyền lãnh đạo. Muốn độc quyền lãnh đạo thì không thể có nhà nước pháp quyền. Đây là nhà nước của luật pháp nên tất cả thành viên xã hội phải tuân theo luật pháp, và không ai được quyền đứng trên luật pháp quốc gia được như Đảng CSVN đã làm từ 70 năm qua. Khi Đảng lãnh đạo tuyệt đối và toàn diện nhà nước và xã hội thì nhà nước đó là của Đảng, do Đảng và vì Đảng. Không thể nào coi đó là chính quyền của dân, do dân và vì dân cho được. Thứ luật pháp này đã đến lúc pải được thay thế toàn diện và triệt để bằng hiến pháp và luật pháp của quốc gia do toàn dân viết ra để xây dựng chính quyền hiến định của dân, do dân và vì dân.

Kinh nhiệm lịch sử suốt 800 năm đứng lên tranh đấu (1215-2013) của những người Kito Giáo tại Anh và tại Mỹ với các vua chúa của họ để buộc các vua phải chấp nhận quyền của con người, và quyền viết luật cho quốc gia của Nghi Viện Anh, và quyền viết luật của toàn dân như tại Hoa Kỳ. Khi luật pháp đã viiết ra để thành lập chính quyền thì tất cả mọi người phải tuân theo luật pháp, kể cả các vua cũng phải tuân theo luật pháp như các công dân khác. Với những cuộc cách mạng pháp lý này, những người Kito Giáo tại Anh và tại Mỹ đã khai sinh ra chế độ CÔNG HÒA và DÂN CHỦ cho quốc gia của họ và cho cả thế giới hôm nay. Nếu các vua chúa đã không được phép đứng trên luật pháp thì tại sao Đảng CSVN đã đứng trên luật pháp từ 70 năm qua và bây giờ vẫn muốn tiếp tục đứng trên luật pháp, và vẫn muốn tiếp tục cai tri toàn dân VN bằng bạo lực và mũi súng,thay vì cai tri dân bằng luật pháp quốc gia để có nhà nước pháp quyến hay chính quyền của luật pháp hay chính quyền hiến định ? Đảng CSVN đừng quên rằng chính vì cai trị đất nước bằng bạo lực và mũi súng thuần túy nên đã làm cho cách mạng CS chỉ thấy tội ác và bất lực cũng như đang làm cho con thuyền quốc gia sắp chìm đắm mà không làm sao cứu vớt được, nếu ngựa quen đường cũ.. Muốn cho con thuyền không bị đắm thì phải thay đổi chuyển hóa làm sao để xây dựng lại trật tự hiến pháp,trật tự chính trị và trật tự xã hội bằng những luật lệ thật công minh và nghiêm minh.

Các nhà xây dựng dân chủ thường rất ưu tư tới…luật pháp là gi ? Phải chăng là hàng loạt những luật lệ (rules) hay những nguyên tắc, tiêu chuẩn (principles and standarts) được soạn ra để hướng dẫn con người trong đời sốn xã hội---sống và hành xử như thế nào cho hợp tình, hợp lý, hợp với Đạo Lý,hợp với hiến pháp và luật pháp quốc gia. Như thế vừa được lòng Trời và cũng hợp với lòng người. Tất cả người dân đều có quyền, nhưng phải có bổn phận cũng như trách vụ đạo đức và trách nhiệm xã hội. Người dân còn phải có trách nhiệm, mà Đảng CSVN lại không có bổn phận và trách nhiệm với luật pháp và đạo đức quốc gia hay sao? Luật pháp đề ra những điều con người có thể lám, và những điều không được phép làm. Luật pháp đề ra để bảo vệ quyền lợi của cá nhân, và đồng thời phải bảo vệ quyền lợi chung của xã hội.

Theo các nhà dân chủ Hoa Kỳ, việc lập hiến và lập pháp nhắm vào các điểm sau đây;

1- Trật tự xã hội phải được duy trì để bảo đảm cho sự  tiến bộ.

2- Xã hội được bảo vệ để không cho phép những cá nhân hay đảng phái gây ra những tai hại cho xã hội.

3- An sinh phúc lợi và công lý phải là trọnng tâm hàng đầu của lập hiến và lập pháp.

Chức năng của luật pháp phải tuân hành tối thiểu hai nguyên tắc.

a. Trên hết là công bằng xã hội là quan trọng nhất. Nếu có những vi phạm lầm lẫn thì luật buộc phải có sự đền bù xứng đáng cho người bị thiệt hai.

b. Hiến pháp và luật phải áp dụng cho tất cả mọi người, mà không có trường hợp ngoại lệ nào, dưới sự bảo đảm của luật pháp---tất cả mọi người đều bình đẳng với sự bảo vệ của luật pháp (equal legal protection)---nên không có vị vua nào hay đảng phái nào được phép đứng trên luật pháo quốc gia.

Đã đến lúc Đảng CSVN phải đi đến sự lựa chọn. Muốn xây dựng nhà nước pháp quyền thì phải bỏ Điều 4 và Điều 57 trong Hiến pháp 1992, và bỏ luôn chủ nghĩa Mác-Lê đúng như HĐGMVN đã khuyên họ, tức từ bỏ cai trị toàn dân thuần túy bằng bạo lực và mũi súng để chấm dứt tội ác và bất lực đang làm cho con thuyền VN sắp bị đắm mà Đảng CSVN không thể tự mình cứu được con thuyền. Đảng CSVN không thể tiếp tục coi HĐGMVN và các tôn giáo là kẻ thù được nữa; bởi vì đó là những vị cứu tinh của con thuyền sắp bi đắm. Hãy cùng toàn dân VN đi đến những thỏa thuận để cùng nhau viết lên một KHẾ ƯỚC XÃ HỘI ĐÚNG NGHĨA NHẤT với những già trị của đạo đức và công lý. Đó là giải pháp duy nhất và hữu hiệu nhất để cứu con thuyền VN khỏi bị đắm

Ngược lại, nếu Đảng CSVN vẫn ngoan cố để duy trì và bảo vệ quyền lãnh đạo tuyệt đối và toàn diện của họ cho bằng được thì nhà nước pháp quyền mà họ muốn xây dựng sẽ không bao giờ có được. Nếu họ tiếp tục cai trị bằng bạo lực và mũi súng thì con thuyền sẽ chìm nhanh hơn. Tất cả mọi người sẽ chết và Đảng CSVN cũng không thể nào thoát chết được. Đó là cái giá mà chắc chắn Đảng CSVN phải trả cho sự chọn lựa của họ. Nếu họ không sáng suốt trong lựa chọn của họ. Và tất cả chúng ta hãy cầu xin hồn thiêng sông núi Đất Việt và Thượng Đế Chí Tôn soi sáng tâm hồn và trí tuệ cho những con người đang nằm quyền hành quốc gia tại VN để họ có thể thấy được đâu là sự thật và lẽ phải, để can đảm và sáng suốt như Marx-Engels đã thú nhận những sai lầm của họ với chủ trương bạo lực các mạng khi về già. Hãy cởi chiếc áo CS đẫm máu anh em, đồng bào và vứt nó ngay đi, vì chiếc áo đó chỉ là hiện thân của bạo lực mù quáng đã làm cho con thuyền VN lênh đênh trên sóng dữ từ 70 năm qua, và bây giờ thì con thuyền sắp chìm xuống biển sâu. Hãy tự cứu lấy chính mình và cứu con thuyền VN khốn khổ trước khi quá trễ. Nếu cương quyết giữ Điều 4 và Điều 57 của HP 1992 có nghĩa là vẫn muốn bảo vệ dục vọng quyền hành của những chiếc áo đẫm máu anh em và đồng bào của mình; bởi vì ‘ĐỘC QUYỀN LÀNH ĐẠO CŨNG CHỈ CÓ  NGHĨA LÀ VẪN MUỐN ĐỨNG TRÊN LUẬT PHÁP ĐỂ TIẾP TỤC TIẾN BƯỚC TRÊN CON ĐƯỜNG  DẪN TỚI TỘI ÁC VÀ BẤT LỰC mà thôi.

Cây cách mạng cs chẳng phải cây lành, nên  sinh ra toàn trái đắng. Và đúng như từ hơn 2000 năm trước Chúa Jesus đã nói: “Bây giờ lưỡi rìu đã để dưới gốc cây. Những cây nào không sinh ra quả ngọt sẽ bị đốn và quăng vào lửa “ ( Matthew 3:10)

Nguyễn Anh Tuấn- người giáo dân Hải ngoại

Hawaii mùa hè 2013