Friday, June 21, 2013

Kêu Gọi Quốc Tế Can Thiệp Tình Trạng Giam Giữ Tù Nhân Chính Trị Tại VN




Kêu Gọi Quốc Tế Can Thiệp Tình Trạng Giam Giữ Tù Nhân Chính Trị Tại VN

 

Võ Ngọc Phước 



Giữa lúc đất nước vẫn đang cứ chìm đắm trong cơn hoạn nạn của những tệ nạn như độc tài, tham nhũng và bất công xã hội thì một số người dân trong nước, chỉ vì quá khổ đau trước các tệ nạn này đã lên tiếng kêu than chế độ thối nát và đòi hỏi Tự Do Dân Chủ, liền bị công an và tòa án cộng sản bắt giam giữ một cách tuỳ tiện theo các hình luật vô lối “gây rối trật tự công cộng” hay “chống phá nhà nước”(?) và từ đó hãm hại họ và cả đến gia đình thân quyến, bằng hình thức này hay hình thức khác.

 

Như ai ai cũng được biết chế độ độc tài chuyên chế của Cộng Sản Việt Nam đang áp dụng triệt là việc “cai trị bằng khũng bố” để làm cho ai nấy cũng phải lo sợ mà không dám lên tiếng oán than nhà nước dù có phải bị đối xữ bất công và tàn nhẫn vô cùng.

 

Do đó mà trong nước nếu một ngưới dân nào vô ý mở miệng hay dám lên tiếng óan than những xấu xa của chế độ là liền bị công an đến bắt giũ giam cấm và hành hạ “cho biết khổ đau là thế nào”. Tính trạng bạo ngược này giống y như ở vào thời kỳ Trung Cỗ.

 

Cho đến nay người ta khó mà biết rõ có bao nhiêu người dân đã và đang bị giam cầm và hãm hại nguy khốn trong những hoàn cảnh như vậy nhưng, dựa vào nhận xét ở từng địa phương, thì chắc chắn là hiện nay phải trên dưới nghìn người là ít cho con số toàn quốc.

 

Cũng bời vì chế độ cộng sản ở Việt Nam không bao giờ chịu nhìn nhận những ngưới bị giam giữ và hãm hại như vậy là tù nhân chính trị, dù không phải là tội phạm hình sự thật sự, mà chỉ gán cho họ là phạm tội như gây rối trật tự công cộng vv… để mà có thể đối xữ ngược đải, không cần phù hợp với pháp luật quốc tế. Chỉ có một số rất ít tù nhân “quá nổi tiếng”, nên họ đành phải cho “đối xữ một cách nới tay” mà thôi.

 

Nếu những ai đã có ở Việt Nam mà có dịp chứng kiến được cảnh đau lòng này của những người dân vì quá phẩn uất trong cuộc sống quá tồi tệ đã mở miệng ra “nói xấu” nhà nước cộng sản thì liền bị công an hùng hổ đến trấn áp bắt giữ một cách dã man và đem đi giam cầm ở một nơi nào mà thân nhân họ phải tìm kiếm khó khăn mới có thể biết ra được để mà đi thăm nuôi.

 

Những việc bắt bớ giam giữ con người một cách tùy tiện như vậy cũng đã được một vài nhà văn miền Bắc có “kinh nghiệm về việc này” nhắc nhở đến trong các tác phẫm của họ. Trong đó các tác giả còn có nói đến việc nhiều khi đã giam giữ quá lâu cho nên cả người cai tù lẫn ngưòi đi tù đều không biết rõ ràng là vì tội gì, “chỉ biết mang máng” là “thành phần không tốt cho xã hội chủ nghĩa”(?).

 

Hơn nữa, chúng ta cũng đã được biết đến tình trạng như vậy vào sau năm 75 khi hàng trăm ngàn quân nhân, công chức miền Nam bổng dưng bị lưu đày trong các “trại tù học tập cải tạo khổ sai” mọc lên trên mọi miền đất nước mà biết bao nhiêu người đã phải bỏ mạng vì sự ngược đải và bệnh tật nơi chốn rừng thiêng nước độc. Cũng như vô số tu sĩ Công giáo, Phật giáo, Cao đài…cũng đã bị giam giữ trong những điều kiện khắc nghiệt như vậy với cái tội danh “tu bất hợp pháp” (?) vào lúc ấy.

 

Đến nỗi, vào những năm cuối thập niên 70, khi nghe chuyện Liên Hiệp Quốc có thể đến điều tra tình trạng giam giữ ở các trại học tập cải tạo thì đảng Cộng Sản Việt Nam mới vội vàng cho cấp phát mỗi tù nhân hai bộ “pyjama” màu xanh mà phía sau lưng có 2 chữ CT to tướng để đề phòng trốn chạy và để che đậy sự đói rách thãm thương của đám tù nhân cải tạo.

 

Đó là chưa nói đến chuyện những người bị “nhốt biệt giam” trong xàlim cộng sản mà diện tích phòng xàlim chỉ khoảng 3 m2 ở tình trạng vô cùng dơ bẩn hôi thối (vì chẳng có bao giờ được dọn rữa) và vô cùng nóng nực (mùa nóng nhiệt độ lên trên dưới 40 độ C). Tháng ngày tù nhân sẽ “không bao giờ được thấy trời trăng gì cả” . Mỗi ngày chỉ được cấp phát cho hai cục cơm khô có vài hạt muối và một lon nước để vừa đủ làm nước uống và vừa để làm vẽ sinh thay cho giấy. Tình trạng là để “vừa đủ cho khỏi chết nếu mà chịu cố gắng sống”.

 

Một tháng các tù nhân biệt giam chỉ được phép cho ra giếng một lần để “dội vài gàu nứơc để tắm giặt” nhưng chỉ trong vóng 2-3 phút. Tình trạng giam cầm ác nghiệt như vậy đã làm cho một sớ tù nhân bị ghẻ chóc mọc lên đầy mình ( loại ghẻ hắc lào màu đen to bằng đầu ngón tay). Khi được cho ra giếng cùng nhau đứng xếp hàng phơi mình trần truồng để chờ tới phiên tắm giặt dưới sự trông canh gắt gao của những cán bộ quản giáo thì mới trông thấy có những “con ngưới hính thù da beo”.

 

Không biết tình trạng cho phía tù nhân nữ giới ra sao, nhưng chắc chắn là cũng không khá gì hơn lắm vì những thứ như “băng vệ sinh”, “quần áo lót” vv…cho nữ giới dĩ nhiên bị đảng Cộng Sản Việt Nam cho là “đồ dung xa-xí”, không thể chắp nhận cần thiết được cho tù nhân nữ giới ở chế độ xã hội chủ nghĩa. Do những bức hại về tinh thần cho phía tù nhân nữ giới như vậy, từ những đièu kiện hành hạ bằng phải sinh hoạt phi vệ sinh như vậy chắc chắn sẽ gây ra đau đớn về mặt tâm thần nặng nề hơn.

 

Bằng cách sử dụng những cực hình hành hạ hằng ngày như vậy để trấn áp cai trị người dân, đảng Cộng Sản Việt Nam mà bàn tay thi hành là “đám công an thiên lôi” vẫn cho rằng đó là “những việc thông thường mà thôi”, không có gì lạ, vì “trước đây các người cộng sản của họ cũng đã từng bị thực dân Pháp hành hạ như vậy (?)”. Do đó chuyện họ bóp cổ bịt miệng Cha Lý khi đem ra tòa để “phán tội chống đối nhà nước xã hội chủ nghĩa”, đối với họ thì cũng chỉ là “chuyện rất thông thường mà thôi”.

 

Tuy vậy thì ai ai cũng được biết đã có một kẽ nào đó ở nước An-Nam trước đây cũng đã bắt chước, nếu không muốn nói là “đạo thơ” của nhà thơ Đỗ Phũ bên Tàu làm bài thơ kể lể cái khổ cực của cuộc sống trong ngục tù. Nhưng cũng chính kẽ đó lại đã có “cái đạo đức chỉ giáo” cho bè đảng đàn em những cách thức giam giữ và hành hạ kể cả “đấu tố” vô số đồng bào cùng giòng máu tổ tiên nhưng chỉ vì không chấp nhận cái “chí hướng cộng sản” để xây dựng “thiên đường xã hội chủ nghĩa” mà họ đang tôn thờ.

 

Nhưng gần đây, để tuyên truyền việc “giam giữ tù nhân một cách nhân đạo” (?), đảng Cộng Sản Việt Nam đã cho đăng hình chụp cái phòng giam của “tù nhân chính trị Cù Vũ Huy Hà” có TV to tướng, với tủ sách khang trang và dàn cây cảnh. Dĩ nhiên đây là chỉ chuyện “dàn cảnh để chụp hình đăng báo tuyên truyền cho đảng”. Lại còn ghi chú là tù nhân này “đang khoẻ mạnh, mập béo, cân nặng 90 kí-lô”.

 

Với lòng dạ rất khó lường được của con người cộng sản, người ta có thể nghi ngờ đến việc cho pha thuốc hormone của Trung Quốc vào các thức ăn thức uống cho những “tù nhân chính trị được đặc biệt chiếu cố” để làm cho mập béo ra như trường hợp cho pha hormone vào thức ăn gia súc để làm cho gia súc mập béo ra để cân nặng hơn và cao lợi nhuận trong buôn bán đang được thường làm tại Trung Quốc và Việt Nam ngày nay.

 

Nhưng sau đó, qua việc ăn uống như vậy, cơ thể ô nhiễm có thể sinh ra các loại bệnh ung thư hiểm nghèo. Bởi vì, qua bao nhiêu kinh nghiệm mà đảng Cộng Sản Việt Nam đã làm cho đến nay, như cả việc lường gạt và thanh tóan không thương tiếc các “thành phần không phục tòng” trong Mặt Trân Giải Phóng Miền Nam dù đã cùng nhau sát cánh chiến đấu, người ta nhận thấy rằng đảng Cộng Sản Việt Nam có thể làm bấc cứ chuyện vô nhân đạo nào dù không cần nghĩ đến cái đạo đức tối thiểu của con người.

 

Bởi vì như ai ai cũng được biết, giữa cảnh phú quí và đầy quyền uy của các cán bộ cộng sản cao cấp và đám “đại gia” thân cận của họ, cuộc sống của công nhân Việt Nam hiện nay đang rất nghiệt ngã với đồng lương “ba đồng ba cọc”, không đủ cơm ăn áo mặc, mà lại phải làm việc quần quật “đầu tắt mặt tối” trong những điều kiện như “đi vệ sinh cũng phải bị kiểm soát” và “bị mắng chửi liên hồi” hằng ngày trong các cơ xưởng.

 

Như vậy thì làm gì có chuyện “tù nhân trong ngục tù cộng sản lại được ngày ngày thảnh thơi ăn uống đến mập béo 90 kí-lô, rồi đọc sách, xem TV thoãỉ mái.. như báo chí cộng sản vừa cho đăng tảỉ lên. Nếu quả thật như vậy thì thôi còn ai phải đi làm kiếp đời công nhân ở Việt Nam chi cho cực khổ; cứ đi vô nhà tù cộng sản mà sống sung sướng hơn (sic). Do đó cần phải xem xét để biết được thực trạng của các tù nhân, nhất là tình trạng tù nhân thuộc diện liên quan đến phương diện chính trị.

 

Gần đây Liên Hiệp Châu Âu cũng như Bộ Ngoại Giao Mỹ đã có lên tiếng bày tỏ ưu tư về việc nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam bắt bớ giam cầm tùy tiện những người có “ý kiến không hợp lòng” với nhà nước cộng sản về tình trạng cai trị độc tài chuyên chế hay vấn đề tệ nạn xã hội kinh tế thối nát vv…và mong muốn nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam cải thiện tình hình không tốt này.

 

Nhưng đảng Cộng Sản Việt Nam đã cho phản bác các yêu cầu cải thiện này mà lại còn cho rằng Liên Âu và Bộ Ngoại Giao Mỹ đã có nhận định sai lạc trong vắn đề này, cho nên vẫn chứng nào tật nấy, vẫn cứ tiếp tục việc bắt bớ giam cầm tùy tiện và hãm hại những người khác chính kiến. Vì tình trạng quá bi đát của những người tù chính trị hay những tù nhân ở vào những trường hợp tương tự như vậy đang phải chịu khổ đau trong ngục tù cộng sản hiện nay trong nước, chúng ta, những người đang được sống tự do bên ngoài, không thể dửng dưng, nên cần cùng nhau thiết tha kêu gọi quốc tế cứu xét đến con số tù nhân và tình trạng đối xữ giam cầm những người tù này ở từng địa phương để có thể cứu giúp phần nào cho sự hy sinh của họ cho chúng ta và cho đất nước đến ngày hôm nay.

 

Dĩ nhiên đảng Cộng Sản Việt Nam sẽ một mực khăng khăng chối bỏ những việc làm xấu xa như nêu trên của họ. Nên nếu không có sự quyết tâm thực thi của quốc tế, đặc biệt chính yếu là sự hổ trợ đắc lực từ phía Liên Âu và Bộ Ngoại Giao Mỹ, mà bước đầu có thể là sự thành lập các ủy ban quốc tế cứu xét đến tình trạng giam giữ tù nhân chính trị tại Việt Nam thì chuyên cải thiện tình hình này khó mà tiến triễn.


Có được sự phổ biến hổ trợ cứu giúp từ các ủy ban quốc tế đến thân quyến của họ thì ngưới ta mới có thể nghe được sự trình bày về hoàn cảnh và tình trạng thực tại của các tù nhân chính trị này trong ngục tù hà khốc cộng sản ở Việt Nam hiện nay.


Võ Ngọc Phước
__._,_.___


Phân Tích Thơ Tù Của Ngục Sỹ Lê Quốc Quân

 

Tôi thường không thích thơ vì thơ dễ bị gò bó theo vần điệu, kèm theo những ẩn ý khó hiểu, và phải mất rất nhiều thì giờ sáng tác. Nhưng tình cờ, tôi nghe được phóng viên ChimQuốcQuốcVNCH Diễn Đàn Hội Luận Phỏng Vấn Hiện Tình Việt Nam ngâm những vần thơ được sáng tác từ ngục tù của luật sư Lê Quốc Quân, đã làm tôi vô cùng xúc động, xen lẫn nỗi căm phẫn tột cùng, với giọt nước mắt uất hận còn đọng nơi khóe mắt. Những dòng thơ dễ hiểu, trong sáng, bộc trực đã làm trong lòng người nghe như có ngọn sóng thần đang cuộn dâng, như chực để quét sạch cái chế độ CSVN dã man tàn bạo, trích trong bài thơ "Hỏa Lò Vọng Sóng Biển Đông":

 

Đọc vội trên ngay báo Nhân Dân của Đảng đủ làm dậy sóng lòng tôi.
Đêm nay!
Sóng biển đông uất ức vỗ vào nghềnh đá
Tha thiết gọi tên anh tên tôi.
Đêm nay!
Có đôi tay bất lực ghì vào song sắt
Da diết gọi Hoàng Sa-Trường Sa
Âm vang mãi của sóng giọng của người tù

 

"Đôi tay bất lực ghì vào song sắt" mang đến người nghe một ý chí sắt đá, vượt khỏi nhà tù, loan truyền đến mọi người dân Việt với tiếng kêu thật cấp bách: "Da diết gọi Hoàng Sa - Trường Sa" của Việt Nam, như tát tai vào mặt tên Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, đã chẳng hề dám hé môi tại Hội Nghị Quốc Tế Shangri La, khi có cơ hội, mà chỉ ỡm ờ phản đối theo kiểu nước đôi, với dòng thơ: "Biển đảo ta đây! Tổ quốc ta đây, bao đời ông cha gìn giữ sao chỉ phản đối nước đôi ?" Ôi đau thương cho toàn thể dân tộc Việt vì những tên cầm quyền CSVN đã đội phải những vòng kim cô của giặc Tàu, như con khỉ Tề Thiên đã từng bị đội, được sự diễn tả tài tình của LS Lê Quốc Quân: "Chúng lấy học thuyết Tam vô làm vòng kim cô cầm tù não bộ". Quê hương đã mất vào tay giặc Tàu, nhưng không thể mất được:

 

Không?
Sóng đã nổi từ trong ngục tối
Nơi anh em nhắm mắt biểu tình
Và lắng nghe tiếng đồng bào cùng bước
Hào khí đông A ngập tràn khóe mắt
Tiếng hô vạng dội một góc trời
Đứng lên đi như ông cha từng đã quét sạch bóng thù nước Việt vững ngàn thu!

 

Chế độ tàn độc Nguyễn Tấn Dũng, càng giam dân vào ngục tối, càng làm nổi lên những ngọn sóng thần quét sạch giặc thù như đã từng được chứng minh bởi hàng trăm năm lịch sử của "Hào khí Đông A", hào khí của đời nhà Trần, quét sạch 3 lần xâm lược của quân Mông Cổ, gìn giữ giang sơn Việt Nam.

 

Với chí khí cao ngất trời như thế, LS Lê Quốc Quân đã tiếp tục sáng tác bài "Tặng Người Bạn Tù" cùng chung manh chiếu rách, bằng những lời tâm sự về dòng lịch sử hào hùng của sự đoàn kết chống ngoại xâm mà cha ông ta đã để lại:

 

Khi giặc già lăm le bờ cõi
Hội nghị diên hồng ông cha quyết đánh
Bến bình than tướng trẻ bóp nát cam
Đại cáo bình ngô vang dội trời nam
Bỗng tiền nhân như ngọc sáng dọi về

 

LS Lê Quốc Quân cũng không quên vạch ra những tội ác tày trời của đảng CSVN: "Thời một đảng úp trùm toàn dân tộc", đã giam giữ bất cứ ai đòi quyền tự do dân chủ, và đã làm dân lầm than đói khổ với "tham nhũng thành quốc nạn tràn lan", và anh đã kêu gọi người bạn tù cùng anh gánh vác, "Chúng mình cùng gánh vác nghe anh!", trọng trách giải thể cái ĐCSVN gian manh này. Điều này cho chúng ta thấy, không phải chỉ riêng anh Quân, trước đó có linh mục Nguyễn Văn Lý, ký gỉa Phạm Thanh Nghiên, anh Điếu Cày..., hầu như đối với tất cả những người đấu tranh, dù là trong tù, họ vẫn tiếp tục đấu tranh, bất cứ khi nào có cơ hội, và họ đã nhắn tin cho toàn dân Việt Nam, cho toàn thế giới, biết rằng, song sắt của nhà tù không giam cầm được ý chí can trường của họ.

 

Qua bài thơ "An Thái Việt", anh Quân cũng có một hiền thê tên Hiền, 3 người con mang tên An Hà, Thái Hà, Việt Hà, và bà ngoại của của mấy cháu. Cũng có thể gọi đây là những dòng thơ tuyệt tác của một người cha, lúc nào cũng nhớ đến những được con thơ, nhớ vợ hiền. Nhớ đến nỗi, tất cả đã khắc vào tim óc, nhớ đến nổi cứ thao thức, nhớ đến nổi lòng đau tức, đối với một chế độ hung tàn, dã man, vô nhân đạo giam cầm người yêu nước. Việt Hà có thể là người con lớn của anh Quân, như thầm nhắn nhủ với con anh rằng, anh có thể chịu đựng được tất cả những gì đau thương nhất mà những tên CSVN trừng trị anh, để bước đi bằng đôi chân "công chính" dù là đang tập bước, để sau này có thể tìm ra "con đường thiên lí", nơi đó có nhiều hoa thơm thiên lí dành cho những thế hệ về sau, trong đó có con của anh được hưởng:

 

Việt Hà con ơi cha vẫn thấy
Đôi chân công chính đang tập bước
Dẫu sớm đau thương có sá gì
Trên đường thiên lí bóng con đi

 

Bài thơ thứ tư mang tên "Chí Người Ngục Sỹ" xác quyết lời thề, Ý chí son sắc là con đường đấu tranh mà anh Quân đã chọn sẽ không bao giờ có thể thay đổi được cho đến ngàn đời sau:

 

Chí đã chín lòng ta đã quyết
Quyết đứng lên tranh đấu một phen
Vì nhân dân cơ cực bần hàn
Ý chí đó ngàn đời không đổi

 

 Dù trong ngục tối, anh vẫn miệt mài "mưu sự cơ đồ", tìm mọi cách để làm ý chí của anh "vang dội trăm miền" và "trải rộng khắp bình nguyên đại mạc" và anh đã thành công.

Lúc lặng lẽ ngồi trong ngục tối

Là khi ta mưu sự cơ đồ

Đôi mắt nhắm mà lòng cuộn song

Chí bừng lên vang dội trăm miền

Ý chí ta vực thẳm núi cao

Trải rộng khắp bình nguyên đại mạc

 

Tất cả những ý chí này, không phải tự nhiên mà có, anh Quân đã phải trả gía bằng dòng máu anh hùng chảy mãi đến ngàn đời sau:

Chí là hoa nở trong máu đỏ

Máu anh hùng chảy mãi thiên thu

 

Không ai biết, anh Quân đã chuyển những bài thơ tù này ra ngoài bằng cách nào, chỉ nghe tường thuật lại, bằng những ghim đục chữ vào những bìa cứng, như trang mạng Dân Luận đã đưa tin. Điều này chứng tỏ, bất cứ nơi đâu trên quê hương Việt Nam, dù là nhà tù, vẫn còn có những con người yêu tổ quốc VN thật sự, họ là những người cai tù, họ là những cán bộ trại giam, luôn che chở cho anh, và tiếp sức cùng anh, chuyển ý chí đấu tranh của anh vượt thoát. Có ai dám khẳng định, trong đám công an, trong đám bộ đội kia, không có người yêu tổ quốc VN? ĐCSVN và Tổ Quốc VN như hai sự phản nghịch nhau: một bên là: "yêu ĐCSVN, phản bội lại Tổ Quốc VN", và bên kia là: "yêu Tổ Quốc VN phải giải thể ĐCSVN". Còn nhập nhằng kiểu "trung với ĐCSVN, hiếu với dân" chỉ mang tính cánh mị dân, thực chất chỉ là bịp bợm.

Ngày 9 tháng 7 năm 2013 tới đây, ngày bạo quyền Nguyễn Tấn Dũng xử án anh, làm sao xử anh đây với những dòng thơ rực lửa đấu tranh chống ĐCSVN và chống giặc Tàu cộng sản như thế này? Trong khi đó bạo quyền lại kết án anh về tội trốn thuế. Chắc chắn những dòng thơ vượt không gian, vượt thời gian này sẽ làm bằng chứng tố cáo tội ác giam người yêu nước trái phép, trái đạo lý của nhà cầm quyền CSVN. Chưa kể đến, sẽ có những cuộc biểu tình phản đối Nhà cầm quyền CSVN giam giữ những nhà yêu nước có thể xảy ra, khi lòng dân đã qúa căm phẫn và áp lực quốc tế ngày càng đè nặng lên những vi phạm nhân quyền.

19/06/2013
Mylinhng@aol.com
http://Freevietnamnow.blogspot.com

Đính Kèm:

4 bài thơ với giọng ngâm rất đặc biệt của phóng viên ChimQuốcQuốcVNCH.

http://yourlisten.com/channel/content/16993518/Tho_Le_Quoc_Quan

No comments:

Post a Comment