|
GENEVE,
ngày 05 tháng 02 năm 2014
Kính
thưa QUÝ VỊ
Trong
Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc
Và
trong UỶ Ban Điều Tra của Liên Hiệp Quốc về giam giữ người tuỳ tiện (UNWGAD),
Chung
tôi xin chất vấn Đại Diện nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chũ Nghĩa Việt Nam (nhà cầm
quyền CSVN) thành viên của Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc:
CHIẾU THEO :
I.- NGHỊ QUYẾT NGÀY 26/11/2009 CỦA QUỐC HỘI ÂU CHÂU VỀ TÌNH
TRẠNG NHÂN QUYỀN TẠI VIỆT NAM :
Điều
14 Thúc giục nhà cầm quyền Việt Nam hãy trả tự do ngay lập tức và vô điều kiện
cho tất cả các nhà hoạt động nhân quyền, các tù nhân chính trị và tù nhân lương
tâm, vì giam giữ họ tức là vi phạm đến nhân quyền; đồng thời yêu cầu nhà cầm
quyền bảo đảm cho tình trạng phúc lợi về thể chất cũng như tinh thần của họ
trong mọi trường hợp, sẵn lòng giúp đỡ những người cần nó được đưa đến những
nơi tốt, chuyên về chăm sóc y tế độc lập;
II.- NGHỊ QUYẾT NGÀY 14/04/2013CỦA QUỐC HỘI ÂU CHÂU VỀ TỰ DO
NGÔN LUẬN TẠI VIỆT NAM :
Điều
1. Bày tỏ quan ngại sâu sắc về sự kết tội và kết án khắc nghiệt một số nhà báo
và blogger ở Việt Nam, lên án các hành vi vi phạm liên tục quyền con người, bao
gồm cả đe dọa chính trị, quấy rối, tấn công, bắt bớ tùy tiện, bị kết án tù nặng
nề và những phiên tòa không công bằng gây ra đối với các nhà hoạt động chính
trị, nhà báo, blogger, người bất đồng chính kiến và người bảo vệ nhân quyền,
cả trên mạng và ngoài mạng, vi phạm rõ ràng nghĩa vụ quốc tế của Việt Nam
về quyền con người;
Điều
2. Kêu gọi nhà chức trách ngay lập tức và vô điều kiện thả tất cả các blogger,
các nhà báo online và người bảo vệ nhân quyền, kêu gọi nhà nước chấm dứt mọi
hình thức đàn áp đối với những người thực hiện các quyền tự do ngôn luận, tự do
tín ngưỡng và tự do hội họp theo tiêu chuẩn nhân quyền quốc tế;
Điều
3. Kêu gọi chính phủ Việt Nam sửa đổi hoặc bãi bỏ đạo luật hạn chế quyền tự do
ngôn luận và tự do báo chí nhằm cung cấp một diễn đàn đối thoại và tranh luận
dân chủ; cũng kêu gọi chính phủ sửa đổi Nghị định dự thảo về “Quản lý, cung
cấp, sử dụng dịch vụ Internet và nội dung thông tin trực tuyến” để bảo đảm là
chính phủ bảo vệ quyền tự do ngôn luận online;
Điều
4. Kêu gọi chính phủ Việt Nam phải chấm dứt cưỡng bức ly gia ly hương, để đảm
bảo tự do ngôn luận cho những người tố cáo lạm dụng về các vấn đề đất đai, và
để đảm bảo những người đã bị cưỡng bức di dời tiếp cận với các giải pháp pháp
lý và đền bù thỏa đáng, phù hợp với tiêu chuẩn quốc tế và nghĩa vụ theo luật
nhân quyền quốc tế;
Điều
5. Kêu gọi chính quyền VN thực hiện các nghĩa vụ quốc tế bằng cách chấm dứt
bách hại tôn giáo và loại bỏ các trở ngại pháp lý để cho các tổ chức tôn giáo
độc lập tự do tiến hành các hoạt động tôn giáo ôn hòa, theo đó công nhận tất cả
các cộng đồng tôn giáo, thực hành tự do tôn giáo và bồi thường tài sản mà nhà
nước đã tùy tiện tịch thu từ Giáo hội Phật giáo Việt Nam thống nhất, Giáo hội
Công giáo và bất kỳ cộng đồng tôn giáo nào khác;
Điều
6. Bày tỏ quan ngại sâu sắc về các điều kiện giam cầm tù nhân lương tâm do sự
ngược đãi và thiếu sự chăm sóc y tế, yêu cầu chính quyền đảm bảo giá trị tinh
thần và thể xác, đảm bảo tiếp cận không hạn chế tư vấn pháp lý và cung cấp hỗ
trợ y tế thích đáng cho những người cần;
III.- PHÁN QUYẾT ngày 02/12/2013 của Ủy Ban Nhân Quyền Liên
Hiệp Quốc Kêu Gọi Trả Tự Do Cho Nhà Hoạt Động Blogger Việt Nam ghi
rằng :
Việc
giam giữ một blogger Việt Nam, và là luật sư, nhà hoạt động nhân quyền Lê Quốc
Quân đã bị Ủy Ban Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc lên tiếng chỉ trích là vi phạm
quyền tự do ngôn luận và quyền được xét xử công bằng.
Ủy
Ban Điều Tra về Bắt giữ Tùy tiện của Liên Hiệp Quốc, do Cao Ủy Nhân Quyền LHQ
thành lập, đã đưa ra phán quyết rằng Lê Quốc Quân trở thành mục tiêu tấn công
vì việc hoạt động và viết blog. Ủy Ban kêu gọi trả tự do cho ông ngay lập tức,
hoặc bản ản phải được xem xét lại bởi một tòa án độc lập. Ủy Ban còn đề nghị
Việt Nam phải bồi thường thiệt hại cho ông Lê Quốc Quân vì việc bắt giữ tùy
tiện này.
IV.- Phán quyết trong phiên họp lần thứ 67 từ ngày 26-30/8/2013 của Nhóm Công
tác về Giam giữ Tùy tiện ghi rằng :
Điều
34 Trước những cơ sở trên, Nhóm Công tác về Giam giữ Tùy tiện đã đi đến quan
điểm như sau:
Việc
tước đoạt quyền tự do của ông Lê Quốc Quân là tùy tiện, trái với điều 9 và 10
của Tuyên ngôn Quốc tế Nhân Quyền và các điều 9 và 14 của Công ước Quốc tế về
Quyền Dân sự và Chính trị mà trong đó, Việt Nam là một thành viên ký kết. Và
nằm trong Loại III của các loai áp dụng đối với việc xem xét các trường hợp
giao nộp cho Nhóm Công tác.
Điều
35 Phỏng theo quan điểm đúc kết ở trên, Nhóm Công tác yêu cầu Chính Phủ [Việt
Nam] phải có các bước tiến cần thiết để khắc phục tình hình của ông Lê Quốc
Quân, tức là phải lập tức trả tự do, hoặc đảm bảo rằng các tội danh cáo buộc
phải được định đoạt bởi một tòa án độc lập và vô tư trong thủ tục tố tụng được
tiến hành theo đúng các quy định của ICCPR.
Điều
36 Phải bồi thường ông ta đối với việc giam giữ tùy tiện mà ông ta phải chịu
đựng.
Điều
37 Nhóm Công tác đã giúp Chính Phủ chú ý đến các nghĩa vụ đối với quốc gia ký
kết Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị và làm cho pháp luật của
mình phù hợp
V.- QUYẾT ĐỊNH CỦA ỦY BAN LIÊN HIỆP QUỐC LÊN ÁN VỀ VIỆC ĐỐI
XỬ CỦA VN ĐỐI VỚI 16 NHÀ HOẠT ĐỘNG CHÍNH TRỊ, XÃ HỘI
Trong
một quyết định được loan báo vào ngày 28 tháng 11 năm 2013, Ủy Ban Điều Tra của
Liên Hiệp Quốc về Giam Giữ Tùy Tiện (UNWGAD) tại Geneva, Thụy Sĩ, đã phán quyết
thuận lợi cho bản kiến nghị được đệ nạp bởi giáo sư Allen Weiner, Giám Đốc
Chương trình Luật Quốc Tế và So Sánh của trường Đại Học Luật Standford, đặt vấn
đề về việc bắt bớ, kết án và tiếp tục giam giữ một cách bất hợp pháp mười sáu
nhà hoạt động xã hội và chính trị tại Việt Nam. Ủy Ban cho rằng việc giam giữ
và sau đó kết án tội hình sự đối với những nhà hoạt động này đã vi phạm những
giao ước quốc tế về nhân quyền mà Việt Nam phải tuân thủ và kêu gọi chính phủ
Việt Nam phải "lập tức" trả tự do cho những người bị giam giữ.
Các
nhà hoạt động đã bị kết án dựa trên những điều khoản khác nhau của Bộ Luật Hình
Sự Việt Nam như cấm "những hành vi nhằm lật đổ chính quyền nhân dân",
"phá hoại đoàn kết quốc gia" và tham gia "tuyên truyền chống Nhà
Nước Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam". Bản kiến nghị, đầu tiên được đệ nạp vào
tháng Bảy năm 2012, cho rằng việc giam giữ các nhà hoạt động đã vi phạm những
cam kết quốc tế của Việt Nam theo Công Uớc Quốc Tế Về Các Quyền Dân Sự Và Chính
Trị và Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền. Trả lời những luận điểm của Việt Nam
rằng những người bị giam giữ đã bị kết án dựa trên luật hình sự hiện hữu của
Việt Nam, UNWGAD phán quyết rằng "những điều khoản hình sự để buộc tội và
sau đó kết án những nhà hoạt động là không phù hợp với những điều khoản thích
hợp của Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền và Công Ước Quốc Tế Về Các Quyền Dân
Sự Và Chính Trị.". Cơ quan UNWGAD đã nhận định thêm rằng "quyền được có
quan điểm và bày tỏ quan điểm, gồm cả những quan điểm không giống với chính
sách của nhà nước, được bảo vệ theo điều 19 của Công Uớc Quốc Tế Về Các Quyền
Dân Sự Và Chính Trị."
XÉT VÌ :
-
Ngày 9/6/1981, Việt Nam gia nhập Công ước quốc tế về xóa bỏ các hình thức phân
biệt chủng tộc.
-
Ngày 27/11/1981, Việt Nam ký Công ước quốc tế về xóa bỏ mọi hình thức phân biệt
đối xử với phụ nữ; tháng 2/1982 chính thức phê chuẩn Công ước này.
-
Ngày 24/9/1982, Việt Nam gia nhập Công ước quốc tế về các quyền kinh tế,
văn hóa và xã hội và Công ước quốc tề về các quyền dân sự chính trị.
-
Ngày 20/02/1990 Việt Nam ký Công ước về quyền trẻ em và phê chuẩn ngày
20/2/1990.
-
Ngày 7/11/2013, tại trụ sở chính của LHQ ở thành phố New York (Mỹ), ông Lê Hoài
Trung, Đại sứ, Trưởng Phái đoàn đại diện thường trực nhà cầm quyền CSVN tại
LHQ, đã thay mặt nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam ký “Công ước của Liên
hợp quốc về chống tra tấn và trừng phạt hoặc đối xử tàn nhẫn, vô nhân đạo hoặc
làm mất phẩm giá khác” (gọi tắt là Công ước chống tra tấn).
Đây
là văn kiện quốc tế quan trọng về quyền con người, nhằm ngăn ngừa các hành vi
tra tấn, đồng thời tăng cường công tác thông tin, tuyên truyền để nâng cao nhận
thức, thúc đẩy xây dựng các cơ chế bảo vệ nạn nhân và tăng cường hợp tác quốc
tế trong lĩnh vực này.
Phát
biểu sau lễ ký, Đại sứ CSVN Lê Hoài Trung nhấn mạnh việc ký Công ước thể hiện
cam kết mạnh mẽ của Nhà nước Việt Nam chống lại mọi hành vi tra tấn và đối xử
tàn bạo, bảo đảm ngày càng tốt hơn tất cả các quyền cơ bản của con người.
Kể
từ khi trở thành thành viên LHQ cho tới nay, nhà cầm quyền CSVN chưa bao giờ
tôn trọng những gì đã ký kết về quyền con người. Người dân VN luôn bị ngăn cấm,
sách nhiễu, đàn áp, bắt bớ tù đày, rồi hình sự hóa chỉ vì họ thực thi một cách
ôn hòa những quyền đã được ghi trong bộ luật Nhân Quyền của LHQ.
Để
nguỵ biện cho những hành động vi phạm nhân quyền của mình, nhà cầm quyền CSVN
luôn viện cớ rằng vì dị biệt văn hóa, vì “nhận thức“ về nhân quyền Việt Nam
khác biệt với nhân quyền của các nước tây phương, hoặc vì an ninh quốc gia,
v.v.... Không những thế, nhà cầm quyền còn trơ trẽn để lập đi lập lại rằng tại
Việt Nam không có ai bị bắt chỉ vì có chính kiến riêng, quan điểm chính trị
khác, hay ủng hộ dân chủ,… dù rằng cả thế giới đều biết quá rõ về những người
tù lương tâm đang bị giam cầm, trong đó rất nhiều người nổi tiếng trong dư luận
thế giới như Linh mục Nguyễn Văn Lý, Mục sư LÊ Công Chính, Blogger Điếu Cày, Tạ
Phong tần, Trần Huỳnh Duy Thức, Luật sư Cù Huy Hà Vũ, Luật sư Lê Quốc Quân,v.v…
Chính
vì thế mà các tổ chức nhân quyền như Ủy Hội Nhân Quyền LHQ, Ân Xá Quốc Tế, Hội
Bảo Vệ Ký Giả, Hội Ký Giả Không Biên Giới, Cơ Quan Theo Dõi Nhân Quyền, Mạng
Lưới Nhân Quyền Việt Nam và Quốc Hội của nhiều quốc gia, như Liên Hiệp Âu Châu,
Hoa Kỳ, Úc, Gia Nã Đại, v.v... đã nhiều lần chỉ trích, lên án Cộng Sản Việt Nam
vi phạm nhân quyền và đòi hỏi nhà cầm quyền Hà Nội phải trả tự do cho tất cả
các tù nhân lương tâm vì họ đã tranh đấu trong tinh thần bất bạo động và theo
đúng luật Quốc Tế Nhân Quyền.
Ngày
18.4.2013, Nghị viện Châu Âu đã ra nghị quyết về tình trạng nhân quyền của Việt
Nam bày tỏ sự quan tâm đến những nhà báo và blogger bị kết án tù và đàn áp tại
Việt Nam. Đồng thời cơ chế này cũng lên án các hành vi vi phạm liên tục quyền
con người của nhà cầm quyền như đe dọa, quấy rối, tấn công, bắt bớ tùy tiện,
kết án tù nặng nề qua những phiên tòa trí trá, thậm thụt đối với các nhà hoạt
động chính trị, nhà báo, blogger, những người bất đồng chính kiến hoặc bảo vệ
nhân quyền; dù rằng họ chỉ thể hiện quan điểm trên mạng Internet… Ngoài ra,
nghị quyết này còn kêu gọi chấm dứt tình trạng thu hồi đất đai bất hợp pháp và
đàn áp tôn giáo; cũng như kêu gọi nhà cầm quyền CS Việt Nam chỉnh sửa hoặc tháo
gỡ những luật lệ hạn chế quyền tự do báo chí và tự do thể hiện chính kiến.
Ngày
19/04/2013, Ngoại trưởng Mỹ John Kerry đã công bố báo cáo thường niên của Bộ
Ngoại giao Hoa Kỳ về tình trạng nhân quyền trên thế giới. Trong phần về Việt
Nam, báo cáo này đề cập đến việc nhà cầm quyền CSVN vẫn hạn chế nghiêm ngặt các
quyền chính trị của công dân, đặc biệt là quyền thay đổi chính phủ, và tiếp tục
kiểm soát Internet, đặc biệt là sử dụng điều luật về tội "tuyên truyền
chống Nhà nước" như điều 88 để vu khống, để hạn chế các quyền tự do ngôn
luận và tự do báo chí.
Mới
đây, phán quyết của Ủy ban Giam giữ Tùy tiện của Liên Hiệp Quốc về trường hợp
luật sư Lê Quốc Quân và quyết định của Ủy Ban này tố cáo việc bắt bớ, kết án và
tiếp tục giam giữ một cách bất hợp pháp mười sáu nhà hoạt động xã hội và chính
trị tại Việt Nam, đã tô đậm thêm những nét vi phạm trầm trọng nhân quyền của
nhà cầm quyền CSVN ngay trước ngày kỷ niệm 65 năm bản Tuyên Ngôn Quốc tế Nhân
Quyền.
Những
sự kiện vừa kể cho thấy, vi phạm nhân quyền không là hiện tượng mà chính là bản
chất của chế độ CSVN. Bởi thế nên chẳng lạ gì khi mà ngay cả những cuộc dã
ngoại phân phối bản tuyên ngôn Quốc Tế Nhân Quyền cũng bị nhà cầm quyền coi là
có “tội“ để ngăn cấm, bắt bớ. Tự thân là một chế độ vi phạm nhân quyền trầm
trọng, chuyên xử dụng công an để gia tăng sách nhiễu, khủng bố, tra tấn người
dân và luôn bị thế giới lên án, nhưng chế độ CSVN vẫn xin làm ứng viên và trở
thành thành viên của Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc nhiệm kỳ 2014-2016, và
vẫn ký kết vào Công ước Chống Tra Tấn của Liên Hiệp Quốc.
Chúng
tôi xin chất vấn Đại Diện nhà cầm quyền CSVN có mặt tại đây : “ đến khi nào nhà cầm quyền CSVN tôn trọng nhân quyền và
trả tự do cho 526 tù nhân tôn giáo, chính trị, dân oan?”
KẾT LUẬN : Để khuất
phục nhà cầm quyền CSVN tôn trọng nhân quyền và trả tự do cho 526 tù nhân tôn
giáo, chính trị, dân oan hiện bị giam cầm trong ngục tù hà khốc CSVN, chúng tôi
xin đề nghị với Hội Đồng Nhân Quyền LHQ ra phán quyết:
-
Lên án nhà cầm quyền csvn vi phạm trầm trọng nhân quyền và đòi trả tự do cho
526 tù nhân tôn giáo, chính trị, dân oan trước ngày 05 tháng 03 năm 2014 thời
hạn chót.
-
Nếu nhà cầm quyền CSVN không thi hành phán quyết của Hội Đồng Nhân Quyền LHQ
thì đình chỉ hay trục xuất nhà cầm quyền CSVN ra khỏi Hội Đồng Nhân Quyền Liên
Hiệp Quốc.
-
Đề nghị Hội Đồng Liên Hiệp Quốc triệu tập phiên họp khoáng đại trục xuất nhà
cầm quyền CSVN (CHXHCNVN) ra khỏi Hội Đồng Liên Hiệp Quốc vì thường xuyên vi
phạm trầm trọng nhân quyền và không tôn trọng hiến chương Nhân Quyền LHQ.
Chúng
tôi xin thành thực cám ơn QUÝ VỊ.
No comments:
Post a Comment