Bản Tin Liên Hội Nhân Quyền Việt Nam ở Thụy Sĩ
Chúng ta đừng quên mà hãy nhớ đến các nhà Văn, nhà Báo
và bị thảm sát như toàn ban biên tập – nhà báo và họa sĩ - tuần báo Charlie Hebdo ở Paris, Pháp.
Chúng ta hãy phẫn nộ, hãy biểu tỏ sự đoàn kết với những nhà văn và nhà báo - những con người mang ánh sáng thông tin chống lại bóng tối của bạo lực đe dọa, của bọn đồng lõa và kẻ đớn hèn.
Tất cả chúng ta hãy cùng cất cao tiếng nói, dù có thể nấc nghẹn, thắp lên một ngọn nến, dù mong manh, để xua đi màn đêm băng giá củatính thờ ơ vô cảm, nỗi im lặng sợ hãi và thói đời quên lãng !
Tự động tập hợp với những ngọn nến trước Trường Đại Học Genève và trước Lãnh Sự quán Pháp ở Thụy Sĩ
để Tưởng Niệm và Vinh Danh những nhà báo và họa sĩ của tuần báo HEBDO CHARLIE cùng hai viên chức cảnh sát vừa bị bọn khủng bố Hồi giáo cuồng tín và quá khích thảm sát giữa Paris, thủ đô Pháp (ảnh CEVEX-TS 07.01.15).
đang bị bịt miệng, bị tước đoạt tiếng Nói
Tất cả chúng ta đều ý thức và nhận thấy tình trạng không trừng phạt mà còn bao che, dung túng các tội ác chống lại các nhà văn, nhà báo đang tạo ra một mối nguy hiểm to lớn cho Tự do, Dân chủ và Hòa bình. Tại Mễ Tây Cơ, trong tháng Mười Một này, mỗi ngày là một ngày Chết Chóc. Thảm họa mới đây khi một nhóm sinh viên đồng loạt bị mất tích nhắc chúng ta rằng ở Mễ Tây Cơ và ở mọi nơi trên thế giớihôm nay, các nhà văn, nhà báo của chúng ta đều có nguy cơ bị bắt làm con tin.
Chúng ta hãy nhớ tới ngày 15 tháng Mười Một là Ngày Vinh Danh Nhà Văn Bị Cầm Tù, và ngày 23 tháng Mười Một là Ngày Vận Động Chống Nạn Bao Che, Dung Túng Tội Ác. Nhiều nhà văn và nhà báo của chúng ta – những người chuyên chở ước mơ và phiêu lưu – đã bị gây hấn, tra tấn, cầm tù, bị bắt cóc, ám sát hoặc bị đày ải, bắt buộc lưu vong chỉ vì họ đã viết thành văn hoặc cất lên tiếng nói. Ủy Ban Các Nhà Văn Bị Cầm Tù thuộc Văn Bút Quốc Tế đã ghi nhận đến hàng trăm trường hợp các nhà văn, nhà báo bị tấn công trong suốt 12 tháng qua. Hàng trăm người đang là tù nhân trong các trại lao động cưỡng bức (như Việt Nam). Và loại kiểm duyệt tối hậu: giết chết tác giả nào đã gây tỉnh thức xã hội. Có khoảng ba mươi vụ ám sát đã bị phát hiện. Nạn nhân gồm có các nhà văn và nhà báo : Désiré OUÉE (Côte d’Ivoire), Adel Mohsen HUSSEIN, Kawa Ahmed GERMYANI et Samira Saleh AL-NAIMI (Irak), Miguel Ángel GUZMÁN GARDUÑO, Jorge TORRES PALACIOS, Octavio ROJAS HERNÁNDEZ, Abdul Rasool KHATTAK, Irshad MASTOI, Víctor PÉREZ PÉREZ, Jesús Antonio GAMBOA URÍAS et María del Rosario FUENTES RUBIO (Mễ Tây Cơ), Abrar TANOLI, Abdul Rasool KHATTAK, Irshad MASTOI et Nadeem HYDER (Hồi Quốc), Rubylita GARCIA (Phi Luật Tân), Sai REDDY (Ấn Độ), Suon CHAN (Cambodge), Kamol DUANGPHASUK (Thái Lan), Timur KUASHEV (Nga), Vyacheslav VEREMYI (Ukraine), Isaiah Diing Abraham Chan AWUOL (Nam Soudan), Hashem SHAABANI (Ba Tư), Mo’az AL-KHALED (Syrie), Sardar AHMAD et Palwasha Tokhi MERANZAI (Afghanistan), Mayada ASHRAF (Ai Cập), Pablo MEDINA VELÁZQUEZ (Paraguay), Aung Kyaw NAING (Miến Điện), Meftah BOUZID (Libye), Pedro PALM (Ba Tây).
Đánh dấu những biến cố của tháng Mười Một này, Văn Bút Quốc Tế lưu tâm đến 5 trường hợp tiêu biểu cho những sự đàn áp không biên giới : nhà báo và nhàgiáo Gao Yu mất tích ngày 23 tháng Tư năm 2014 ở Trung Hoa CS, nhà báo OuzbèkAzimjon ASKAROV, tù chung thân từ tháng Sáu năm 2010 ở Kirghizistan, nhà thơ vànhà giáo Mahvash SABET, 20 năm tù từ tháng Sáu năm 2010 ở Ba Tư, nhà thơDieudonné Enoh Meyomesse, 7 năm tù từ tháng Mười Hai năm 2012 ở Cameroun vànhà văn và nhà giáo Nelson Aguilera, 30 tháng tù giam từ tháng Mười Một năm 2014ở Paraguay.
Tháng Mười vừa qua, Đại Hội Văn Bút Quốc Tế họp tại Bichkek, thủ đô nướcKirghizistan, đã đồng thanh bày tỏ sự quan ngại sâu xa về tình trạng suy thoái củaquyền Tự do Phát biểu và Thể hiện Quan điểm cùng quyền Tự do Ngôn luận ở Nga,Ukraine, Cuba, Mễ Tây Cơ, Trung Hoa, Tây Tạng và Tân Cương (bị thôn tính),Ethiopie, Ba Tư, Thổ Nhĩ Kỳ, Honduras, Syrie, Bắc Hàn, Kirghisistan, Nam Phi, HoaKỳ, Azerbaidjan, Erythrée và Việt Nam. Tại nước CS sau chót này, nhiều nhà văn,nhà báo, tác giả nhựt ký điện tử, luật sư và người hoạt động bảo vệ Nhân quyền đã bị kết án tù nặng nề bởi những phiên tòa xét xử không công minh. Đa số những tù nhân có sức khỏe rất kém.
Trong những trường hợp khiến chúng ta quan tâm đặc biệt, có hai nữ tù nhân:
- Bà Hồ Thị Bích Khương là tác giả nhựt ký điện tử và nhà bênh vực nhân quyền. Bà còn là tác giả một hồi ký viết trong tù, nhiều bài thơ châm biếm và bài báo trên mạng. Được đài phát thanh ngoại quốc phỏng vấn, bà chỉ trích những sự lạm dụng quyền lực để áp bức tửng lớp người nông dân nghèo. Bị bắt hồi tháng 12 năm 2010 nhưng mãi đến tháng 12 năm 2011 bà mới bị kết án 5 năm tù giam và 3 năm tù quản chế. Bà từng bị giam cầm hai lần trong năm 2005 và 2007. Bà bị hành hung gây thương tích nghiêm trọng và nhiều lần bị bắt giữ ngắn hạn. Bà bị tra tấn trong nhà giam và bị tù thường phạm hành hung tàn bạo. Trước đó, bà bị những tên gây hấn khác đánh đập, bà bị gãy tay trái trong thời gian giam cứu. Bà Hồ Thị Bích Khương bị biệt giam cho nên sức khỏe của bà rất suy yếu ;
- Bà Tạ Phong Tần là tác giả nhựt ký điện tử có sáng tác phong phú, bà còn là một nhà luật học và hội viên Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do (bị cấm). Bị bắt hồi tháng 9 năm 2011 nhưng mãi đến tháng 9 năm 2012 bà mới bị kết án 10 năm tù giam và 3 năm tù quản chế. Bà là tác giả của hơn 700 bài viết về các vấn đề tham nhũng, lạm dụng quyền lực, tịch thu độc đoán đất của người dân cô thế và ngược đãi trẻ con. Những bài bà viết trên nhựt ký điện tử được đọc nhiều nhứt qua các cơ sở truyền thông quan trọng và trên các đài phát thanh ngoại quốc. Từ năm 2008, bà bị công an sách nhiễu hung bạo và nhiều lần bị bắt giữ ngắn hạn. Ngày 30 tháng 7 năm 2012, bà Mẹ tù nhân Tạ Phong Tần qua đời sau khi tự thiêu để phản đối việc giam cầm bất công con gái của mình. Bà Tạ Phong Tần bị hành hạ, ngược đãi trong trại tù. Sức khỏe của bà rất suy yếu .
Ngoài ra, chế độ Hà Nội đang không ngần ngại sử dụng một cách thức khác : biến các nhà văn, nhà báo bị cầm tù thành món hàng để trao đổi. CS muốn có chữ ký cho phép mua các loại vũ khí chiến tranh bị cấm bán cho họ. Nhà cầm quyền CSthả dần các tù nhân lương tâm bị bệnh tật, một cách nhỏ giọt và buộc các nạn nhânphải đi lưu vong ngay lập tức. Không những thế, các bản án tù giam và tù quản chếcủa họ không được xóa bỏ mà chỉ bị đình hoản thi hành.
Chúng ta hãy phẫn nộ, hãy biểu tỏ sự đoàn kết với những nhà văn và nhà báo - những con người mang ánh sáng thông tin chống lại bóng tối của bạo lực đe dọa, của bọn đồng lõa và kẻ đớn hèn.
Tất cả chúng ta hãy cùng cất cao tiếng nói, dù có thể nấc nghẹn, thắp lên một ngọn nến, dù mong manh, để xua đi màn đêm băng giá củatính thờ ơ vô cảm, nỗi im lặng sợ hãi và thói đời quên lãng !
Nguyên Hoàng Bảo Việt
Phó chủ tịch Trung tâm Văn Bút Thụy Sĩ Pháp thoại
(Ủy ban Nhà Văn bị cầm tù)
Genève ngày 18 tháng 12 năm 2014
Liên Hội Nhân Quyền Việt Nam ở Thụy Sĩ
Ligue Vietnamienne des Droits de l'Homme en Suisse
Vietnamese League for Human Rights in Switzerland
------------------------------ ------------------------------ ------------------------------ ------------------------------ ------------------------------ ------------------------------ ----------------------
SOMMET DE LA FRANCOPHONIE À DAKAR – N’OUBLIONS PAS DES ECRIVAINS ET JOURNALISTES RÉDUITS AU SILENCE AU VIÊT NAMET DANS D’AUTRES ETATS FRANCOPHONES.
POUR MÉMOIRE : SOMMET DE LA FRANCOPHONIE À DAKAR
– N’OUBLIONS PAS LES ECRIVAINS ET JOURNALISTES PERSÉCUTÉS EN L’ESPACE FRANCOPHONE –
LES FEMMES SONT NOMBREUSES PARMI LES VICTIMES. AU VIET NAM PAR EXAMPLE.
<<Femmes et jeunes en Francophonie, vecteurs de paix, acteurs de développement >> c’était le Thème du Sommet de la Francophonie à Dakar 2014. Le nombre de femmes et de jeunes ne cesse d’augmenter dans la communauté des gens de plume et des professionnels de l’information.Malheureusement, la première résolution adoptée au Sommet ignore le triste sort des centaines d’écrivains et d’écrivaines, ainsi que des journalistes, blogueurs et blogueuses, qui sont brutalement réduits au silence en l’espace francophone. Nous ne pouvons pas les oublier. Avant la clôture du Sommet, il est grand temps de porter d’urgence à la connaissance de l’opinion publique francophone les tristes informations suivantes : De nombreux écrivains et journalistes sont réduits au silence. Ne les oublions pas. Ils et elles sont devenus des otages partout dans le monde. Même un Etat membre de la Francophonie en Asie-Pacifique sans scrupules utilise des écrivains et journalistes injustement emprisonnés comme monnaie d’échange.
Au Mexique, ce mois de novembre, chaque jour est le Jour des Morts. Ensuite, le 15 novembre, c’était la Journée de l’Ecrivain emprisonné et le 23 novembre, la Journée contre l’Impunité. En célébrant ces événements majeurs de novembre, pendant le 15è Sommet de la Francophonie à Dakar, nous vous invitons à lire le texte suivant, intitulé :
Au Mexique, ce mois de novembre, chaque jour est le Jour des Morts. Ensuite, le 15 novembre, c’était la Journée de l’Ecrivain emprisonné et le 23 novembre, la Journée contre l’Impunité. En célébrant ces événements majeurs de novembre, pendant le 15è Sommet de la Francophonie à Dakar, nous vous invitons à lire le texte suivant, intitulé :
Écrivains et journalistes réduits au silence, ne les oublions pas
Nous sommes tous conscients du danger que l’impunité pour les crimes contre les écrivains et les journalistes représente pour la liberté, la démocratie et la paix. Au Mexique, ce mois de novembre, chaque jour est le Jour des Morts. La récente tragédie des étudiants disparus nous rappelle que là-bas et partout ailleurs dans le monde, nos écrivains et journalistes deviennent des otages.
Souvenons-nous que le 15 novembre, c’est la Journée de l’Ecrivain emprisonné, et le 23 novembre, la Journée contre l’Impunité. Nos écrivains et journalistes, porteurs de rêves et d’aventures, témoins des réalités humaines, ont été agressés, torturés, emprisonnés, portés disparus ou contraints à l’exil à cause de leurs écrits ou leurs paroles. Le Comité de PEN International des écrivains en prison a recensé plusieurs centaines de cas d’attaques pendant les 12 derniers mois. Des centaines de prisonniers croupissent dans les camps de travail forcé. Ultime forme de censure: tuer l’auteur dont les mots dérangent. Une trentaine d’assassinats ont été révélés:
Désiré OUÉE (Côte d’Ivoire), Adel Mohsen HUSSEIN, Kawa Ahmed GERMYANI et Samira Saleh AL-NAIMI (Irak), Miguel Ángel GUZMÁN GARDUÑO, Jorge TORRES PALACIOS, Octavio ROJAS HERNÁNDEZ, Abdul Rasool KHATTAK, Irshad MASTOI, Víctor PÉREZ PÉREZ, Jesús Antonio GAMBOA URÍAS et María del Rosario FUENTES RUBIO (Mexique), Abrar TANOLI, Abdul Rasool KHATTAK, Irshad MASTOI et Nadeem HYDER (Pakistan), Rubylita GARCIA (Philippines), Sai REDDY (Inde), Suon CHAN (Cambodge), Kamol DUANGPHASUK (Thaïlande), Timur KUASHEV (Russie), Vyacheslav VEREMYI (Ukraine), Isaiah Diing Abraham Chan AWUOL (Soudan Sud), Hashem SHAABANI (Iran), Mo’az AL-KHALED (Syrie), Sardar AHMAD et Palwasha Tokhi MERANZAI (Afghanistan), Mayada ASHRAF (Egypte), Pablo MEDINA VELÁZQUEZ (Paraguay), Aung Kyaw NAING (Birmanie), Meftah BOUZID (Libye), Pedro PALM (Brésil).
Célébrant ces événements de novembre, PEN International porte son regard sur 5 situations représentatives de la répression sans frontières: Gao YU, journaliste et professeur, disparue le 23 avril 2014 (Chine), Azimjon ASKAROV, journaliste ouzbèk, prison à perpétuité en juin 2010 (Kirghizistan), Mahvash SABET, poète et professeur, 20 ans de prison en juin 2010 (Iran), Dieudonné Enoh MEYOMESSE, poète, 7 ans de prison en décembre 2012 (Cameroun) et Nelson AGUILERA, écrivain et professeur, 30 mois de prison en novembre 2014 (Paraguay).
En octobre dernier, le Congrès du PEN International à Bichkek, en Kirghizistan, a exprimé ses profondes inquiétudes face à la situation dégradante de la liberté d’expression et d’opinion en Russie, en Ukraine, à Cuba, au Mexique, en Chine, au Tibet, en Xinjiang, en Ethiopie, en Iran, en Turquie, au Honduras, en Syrie, en Corée du Nord, au Kirghizistan, en Afrique du Sud, aux Etats-Unis, en Azerbaidjan, en Erythrée et au Viet Nam.
Dans ce dernier pays, plusieurs écrivains, journalistes, blogueurs, avocats et défenseurs des droits humains ont été condamnés à de lourdes peines de prison, suite à des procès inéquitables. Les plupart de ces prisonniers sont en très mauvaise santé. Les cas que nous trouvons particulièrement préoccupants comprennent, parmi tant d’autres :
1.- Ho Thi Bich Khuong, blogueuse, défenseur des droits de l'homme et auteure d'un mémoire en prison, de poèmes satiriques et d'articles en ligne. Interviewée par une radio étrangère, elle a dénoncé les abus de pouvoir à l'encontre de paysannes pauvres. Elle a été arrêtée en décembre 2010 et condamnée en décembre 2011 à 5 ans de prison et 3 ans de détention probatoire, après avoir purgé deux peines de prison en 2005 et 2007. Elle avait auparavant été violemment agressée et soumise à de brèves détentions. En prison, elle a été torturée et sévèrement tabassée par des détenues de droit commun. D'autres agresseurs lui ont fracturé le bras gauche au cours de la détention précédant le jugement. Elle est tenue à l'isolement et en très mauvaise santé;
2.- Ta Phong Tan, blogueuse prolifique, juriste, membre du Club des Journalistes Libres banni. Elle a été arrêtée en septembre 2011 et condamnée en septembre 2012 à 10 ans de prison et 3 ans de détention probatoire. Elle est l'auteure de plus de 700 articles sur la corruption, les abus de pouvoir, les confiscations arbitraires de terres et la maltraitance d'enfants. Ses écrits sur le blog ont été les plus lus dans de nombreux médias importants et de services de diffusion étrangers. Depuis 2008, elle a été brutalement harcelée et brièvement détenue bien des fois. Le 30 juillet 2012, sa mère est décédée après s'être immolée pour protester contre la détention arbitraire de sa fille. Elle se trouve en très mauvaise santé. Par ailleurs, le régime de Hanoi sans scrupules utilise des écrivains et journalistes emprisonnés comme monnaie d’échange. Contre la signature d’éventuels contrats lui permettant surtout d’acheter des armes de guerre jusque-là interdits. Il relâche les prisonniers de conscience malades, au compte-goutte et les contraint à l’exil à l’étranger immédiatement. Leurs peines sont suspendues mais non pas annulées.
Exprimons donc notre indignation, écrivons notre solidarité avec les gens de plume et les professionnels de l’information contre l’ombre du menace, de la complicité et de la complaisance. Elevons notre voix, même brisée, pour allumer une bougie, si fragile soit-elle, contre la nuit glaciale de l’indifférence, du silence et de l’oubli.
Nguyên Hoàng Bao Viêt *
Vice président du Centre Suisse Romand de PEN International
(Comité des Ecrivains en Prison CODEP/WIPC)
* Membre du Centre Associé des Ecrivains Vietnamiens en Exil.
Genève Novembre 2014
------------------------------ ------------------------------ ------------------------------ -
We are all aware of the danger that impunity for crimes against writers and journalists poses for freedom, democracy and peace. In Mexico, this November, every day is the Day of the Dead. The recent tragedy of the missing students reminds us that there and elsewhere in the world, our writers and journalists become hostages.
Let us recall that November 15 is the Day of the Imprisoned Writer and November 23, the Day against Impunity. Our writers and journalists, bearers of dreams and adventures, witnesses of human realities, were assaulted, tortured, imprisoned, reported missing or forced into exile because of their writings or words. The Writers in Prison Committee of PEN International has recorded hundreds of cases of attacks during the last 12 months. Hundreds of prisoners are rotting in labour camps. Ultimate form of censorship: kill the author whose words bother. More than thirty murders were revealed :
Désiré OUÉE (Ivory Coast), Adel Mohsen HUSSEIN, Kawa Ahmed GERMYANI et Samira Saleh AL-NAIMI (Iraq), Miguel Ángel GUZMÁN GARDUÑO, Jorge TORRES PALACIOS, Octavio ROJAS HERNÁNDEZ, Abdul Rasool KHATTAK, Irshad MASTOI, Víctor PÉREZ PÉREZ, Jesús Antonio GAMBOA URÍAS et María del Rosario FUENTES RUBIO (Mexico), Abrar TANOLI, Abdul Rasool KHATTAK, Irshad MASTOI et Nadeem HYDER (Pakistan), Rubylita GARCIA (Philippines), Sai REDDY (India), Suon CHAN 2(Cambodia), Kamol DUANGPHASUK (Thaïland), Timur KUASHEV (Russia), Vyacheslav VEREMYI (Ukraine), Isaiah Diing Abraham Chan AWUOL (South Soudan), Hashem SHAABANI (Iran), Mo’az AL-KHALED (Syria), Sardar AHMAD et Palwasha Tokhi MERANZAI (Afghanistan), Mayada ASHRAF (Egypt), Pablo MEDINA VELÁZQUEZ (Paraguay), Aung Kyaw NAING (Burma), Meftah BOUZID (Libya), Pedro PALM (Brazil).
Celebrating the events of November, PEN International focused its attention on five situations which are representative of repression without borders: Gao Yu, a journalist and professor, reported missing on April 23, 2014 (China), Azimjon ASKAROV, Uzbek a journalist, life imprisonment in June 2010 (Kyrgyzstan), Mahvash Sabet, a poet and teacher, 20 years in prison in June 2010 (Iran), Dieudonné Enoh Meyomesse, a poet, 7 years in prison in December 2012 (Cameroon) and Nelson AGUILERA, a writer and teacher, 30 months in prison in November 2014 (Paraguay).
Last October, PEN International Congress in Bishkek in Kyrgyzstan, expressed deep concern about the deteriorating situation of freedom of expression and opinionin Russia, Ukraine, Cuba, Mexico, China, Tibet, Xinjiang, Ethiopia, Iran, Turkey, Honduras, Syria, North Korea, Kyrgyzstan, South Africa, the United States,Azerbaijan, Eritrea and Vietnam.
In the last country, several writers, journalists, bloggers, lawyers and human rights defenders were sentenced to long prison terms after unfair trials. The majority of these prisoners are in poor health. Cases we find of particular concern include, among others:
1- Ho Thi Bich Khuong (f), blogger, human rights defender, and author of a memoir in prison, satirical poems and online articles. Interviewed by foreign radio, she denounced the abuse of power against poor women peasants. She was arrested in December 2010 and sentenced in December 2011 to five years in prison and three years in probationary detention. Previously served two prison sentences in 2005 and 2007. She had been violently attacked and subjected to brief arrests. She was tortured in prison, badly beaten by common law detainees. Other aggressors broke her left arm during pre-trial detention. Held in solitary confinement, she is also in very poor health;
2- Ta Phong Tan (f), prolific blogger, jurist, member of the banned Free Journalist Club. Arrested in September 2011 and sentenced in September 2012 to 10 years in prison and three years in probationary detention. She is the author of over 700 articles about corruption, abuse of power, arbitrary land confiscations and child mistreatment. Her blog’s writings have been the most read in many mainstream media and foreign radios services. Since 2008, she has been brutally harassed and briefly detained many times. On 30 July 2012, her mother died after setting herself on fire to protest her daughter’s arbitrary detention. She has reportedly been ill-treated in the camp and is in very poor health. Furthermore, Hanoi regime usesunscrupulously imprisoned writers and journalists as bargaining chips. Againstsigning an eventual contract especially for it to buy weapons of war hithertoprohibited. It releases sick prisoners of conscience, in dribs and drabs and forced into exile abroad immediately. Their sentences were suspended but not canceled.
Let us express our indignation and write our solidarity with writers and information professionals against the shadow of threat, complicity and connivance. Let us raise our voice, even it is broken, to light a candle, so fragile it is, against the iceberg-cold night of indifference, silence andoblivion.
Nguyên Hoàng Bao Viêt*
Vice president of Suisse Romand Centre of PEN International
(Writers in Prison Committee/WIPC/CODEP).
*Member of the Associated Vietnamese Writers in Exile Centre
Geneva, November 2014
Distribution à Dakar le 29 et le 30 novembre 2014
------------------------------ ------------------------------ ------------------------------ ------------------------------ ------------------------------ ------------------------------ ------------------
Ghi chú: Bản gốc tiếng Pháp và tiếng Anh của nhà thơ Nguyên Hoàng Bảo Việt. Bản dịch tiếng Việt nhờ sự đóng góp của nhà phiên dịch Phạm Hồng Sơn (Hà Nội), tác giả nhựt ký điện tử Như Cây Tre Việt Nam.
No comments:
Post a Comment