Thursday, September 19, 2013

CÁI GIÁ CỦA THẢM TRẠNG ĐẶNG NGỌC VIẾT A.- Nguyên nhân đưa tới Thảm trạng Đặng Ngọc Viết Để che dấu bản chất gian manh lừa lọc hầu cướp Của bán Nước, đảng CSVN đã đề ra Chủ trương Lộn Sòng: " Đảng Lãnh đạo, Nhà nước Quản lý, Nhân dân làm Chủ" Tại sao lại Lộn Sòng ? Thưa: Lộn Sòng ở chỗ đảng CSVN đã lật ngược thế cờ ngàn xưa trong xã hội: Với xảo thuật đại Bịp và kỹ thuật bạo động bằng nhiều hình thưc Khủng bố tinh vi, những người lãnh đạo CSVN đã nấp sau bóng Công Nông được dùng làm Đa số đánh bại Thiểu số Địa chủ, Tư sản, những Chất gia CS ( ít học ) đã lật nhào thành phần Văn gia ( học cao ), bằng coup ( đảo chánh ) “ Hồng hơn Chuyên”, nhờ vậy mà những người CSVN Nghèo hóa Giàu bằng nước Bọt, những người CSVN Ít học biến thành Thông minh qua lối gian manh. Những dòng dưới đây giúp ta hiểu tiến trình cách mạng Vô sản chuyên chế. I.- Đảng lãnh đạo. Chỉ có những đảng Độc tài chuyên chế mới vận dụng tới việc Lãnh đạo để dùng bạo lực mà giết Người cướp Của và tệ hại nhất là âm thầm Bán Nước. Nếu là chính quyền của một chế độ “ Quân chủ vương đạo” hay “ Dân Chủ chân chính “ thì Chính quyền chỉ là công bộc của dân. Ông Hồ Chí Minh cũng đã hô hoán rằng Chế độ ông ta chọn là chế độ Dân chủ và nhà cầm quyền do đảng CSVN lãnh đạo là Đầy tớ của Nhân Dân, nhưng đảng CSVN do ông gầy dựng lại đánh tráo vị trí: “ đảng leo lên làm Chủ đè đầu cỡi cổ người Dân, đẩy Nhân dân xuống làm Nô lệ! “. Để được như thế, đảng CSVN đã dùng cả một hệ thống Kìm kẹp và Loa Đài từ Địa phương tới Trung ương : Ở Địa phương họ thiết lâp những Tổ dân phố để kiểm soát chặt chẽ cuộc sống người dân giống như kiểu “ Ngũ gia liên báu” lúc xưa bên Tàu, buộc người Dân phải suy nghĩ và hành động giống như Xít, Mao, Hồ, có như vậy thì bất cứ việc gì Nhân Dân cũng nhất trí 100% với đảng, lối cai trị này gọi là Thượng đồng, nghĩa là người dân buộc phải luôn đồng ý với cấp trên, thế là đảng CSVN đã theo Mao Trạch Đông thăng cấp từ Thiên tử phong kiến Tàu lên ngôi Thượng Đế trần gian để tước đoạt Thiên tính Trời ban cho loài người.! Khắp nước thì dùng tiền thuế của Nhân dân nuôi vô số loại Công an: Từ mặt đường của thôn xóm, làng xã, thị thành, đâu đâu cũng nhan nhản các loại mệnh danh công an Nhân dân, nào áo vàng, áo lục . . . nào là loại công an đặc biệt mặc thường phục giả dạng côn đồ để ném đá dấu tay, khi mạt vận lại dùng đến lối lộn sòng hạ cấp này! Tất cả mọi loại Công an đáng lẽ phải bảo vệ nhân dân, lại đàn áp nhân dân. Hành động trắng trợn này làm lộ diện bản chất côn đồ của đảng. Còn ở Trung ương và các cấp Chính quyền đều có thứ công an đặc biệt mang mặt nạ Công lý, để bảo vệ chính sách cướp bóc của đảng, đó là Ngành Tư pháp với những Luật sao chép cùng với những Nghị định man rợ để bảo vệ hành động Bất công của Đảng cướp! Đặc biệt có một đội ngũ Tuyên giáo vô cùng đông đảo, một mặt họ ca tụng đảng lảnh đạo tài tình, đảng quang vinh muôn năm bất diệt, mặt khác chuyên môn viết lời dối trá, tìm mọi cách xuyên tạc, bôi bẩn sự Thật để phá hoại, tiêu diệt Tôn giáo, bôi bẩn Chính nghĩa Quốc gia, che lấp Sự thật bằng làn sương mù gian trá, khiến cho nhân dân ít học không biết đàng nào mà rờ, chỉ biết è cổ ra mà chịu đựng bất công! Ngoài ra còn có vô số loại Báo, Đài hợp “ đồng tác chiến” cùng các Loa nơi thôn xóm phố phường, ra rả hàng ngày về cái đảng quang vinh, Bác Hồ cứu tinh của dân tộc, đảng Lãnh đạo tài tình! Đảng còn nặn ra thành phần “ đảng cử dân bầu” nơi Nghị trường, họ lén lút nhét đều 4 và quyền Quản lý “ Tài sản Nhân dân “ vào Hiến pháp để hợp thức hoá quyền lãnh đạo, giúp đảng ngang nhiên lãnh đạo việc tước đoạt Nhân quyền - quyền Tự do làm Người - cùng tước đoạt Dân quyền tức là quyền Tư hũu – nguồn sống vật chất của người Dân - , thiếu hai nguồn sống Thiên Bẩm đó thì con Người hết còn là Người! Thảm họa của Dân tộc là do cả một hệ thống Kìm kẹp và đại Bịp khổng lồ của đỉnh cao trí tuệ “ hợp đồng tác chiến” gây nên. Sống dưới chế độ có một hệ thống từ thấp lên cao “ vừa bóp cổ vừa la làng giải phóng Nhân dân” như thế đã diễn ra gần thế kỷ, phỏng có Quốc nạn và Quốc nhục nào của Dân tộc thê thảm hơn? II.- Nhà nước quản lý Có nghĩa là mọi thứ từ Vật chất đến Tinh thần của Dân tộc đều do đảng CSVN “ xử lý “ theo đường lối của đảng, nghĩa là đảng muốn xài cách nào hay cướp bóc theo kiểu gì đều là quyền của đảng, hễ ai đụng tới cái đảng lãnh đạo tài tình này thì tống vào xà lim cho mạt kiếp, rồi hành hạ dài dài cho đến thân tàn ma dại, để không ai còn dám đụng tới cái đỉnh cao trí tuệ đểu cảng sơn cùng thủy tận nầy. Quản lý Vật chất để tước đoạt quyền Tư hữu hầu diệt sự sống Nhân dân từng ngày, quản lý Tinh thần là đoạt Tự do cho mất Nhân phẩm biến con Người thành trâu bò kéo cày, việc gì cũng triệt để “ đào cho tận Gốc, trốc cho tận Rễ “để giữ vững lập trường, cái mặt của đảng viên lúc nào cũng đằng đằng sát khí !. Có việc gian ác nào trên quả đất này quái đản hơn việc đảng kiên định lập trường ba đời vô sản! ? III.- Nhân Dân làm Chủ Theo ý CSVN có nghĩa là “ Trách nhiệm phải làm mọi Việc “ là của toàn Dân, vì Dân được mang “ Tiếng “ là Chủ, còn “ Miếng” Quyền lợi do dân làm ra thì đảng phải gánh vác vai trò công bộc để Quản lý giùm, việc Quản lý đã do dân cậy nhờ, thì “ làm ra sao “ là việc riêng của đảng. Đảng đã từng vổ ngực là Đỉnh cao Trí tuệ cũng như Đỉnh cao Lương tâm Nhân loại, làm sao mà đảng sai lầm, mọi điều sai lầm về chính sách Quốc gia đều do cán bộ cấp dưới hết! Do đó mà đảng thôi thúc nhóm Tuyên giáo phải luôn gào thét là đảng lãnh đạo tài tình, không quên cảnh giác về tình trạng kẻ địch bủa vây khắp nơi chống đối chế độ bằng Diễn biền hoà bình, có hù doạ để không ai dám mở miệng đòi thay thế vai trò lãnh đạo của đảng quái ác này được! Khốn thay! Trong mọi hoạt động xã hội mọi thứ đều do bàn tay người Dân, họ đã đổ mô hôi sôi nước mắt làm nên tất cả, thảm nhất là trong hai cuộc chiến làm Nô lệ quốc tế Liên Xô và Tàu cộng, từ nhân tài vật lực đều là của nhân dân. người dân phải xung phong và tiên phong góp mồ hôi, nước mắt và xương máu, còn đảng CSVN có công lớn là vay nợ Vũ khí của CS quốc tế nhất là của Tàu cộng để cổ võ đồng bào hai miền Bắc Nam chém giết nhau, nhờ chém giết triệt để theo Xít, Mao, Hồ, nên món nợ CSVN vay quá khổng lồ, nhân dân không trả nổi, giúp Trung công có cớ đeo vòng Kim Cô vào cổ đảng CSVN, tới nay hễ Trung cộng xiết một nấc vòng Kim Cô là CSVN ký giấy nhường Đất bán Biển, nhường điạ điểm chiến lược cho Tàu cộng trấn giữ cũng như cho Dân Tàu di cư qua lập làng sinh sôi nảy nở mà Hán hoá với mật kế “ Tĩnh vi Dân, động vi Binh “, họ là những “ tay trong nổi dậy cướp nước” đang đợi thời cơ. Việc cho Hán nô xâm nhập vào mọi cơ chế xã hội cũng như cho dân Tàu đi lại Tự do, để giúp cho Tình Báo tràn ngập hầu nắm vững tình hình cả nước VN để khống chế. Đặc biệt thực phẩm tẩm chất độc từ Trung cộng tràn qua để diệt chủng nhân dân Việt Nam, nay nhân dân trong nước ăn thứ gì cũng run, vì không còn thứ nào không nhiễm độc!. Có tội ác nào mà người bạn vàng 4 tốt cùng đảng CSVN quang vinh của Thiên triều không làm để tiêu diệt dân Việt Nam? Còn nhiệm vụ chính của đảng CSVN thì chỉ luôn dùng nước bọt cao rao tài lãnh đạo, lẻo đẻo theo sau mà sai khiến. Vây nhân dân làm Chủ như trâu bò, bị cái ách “ chủ trương lộn sòng ” của CS quàng vào cổ mà kéo cày, đảng CSVN chỉ một tay cầm cái “ tay cày tức là chính sách lộn sòng “ và tay kia cầm cái roi ( mọi thứ Công an và Loa Đài cùng loại Đảng cử Dân bầu ) đi sau quất roi mà lãnh đạo Nhân dân đi cho đúng đường Vô sản chuyên chính mà tiến nhanh lên XHCN! Khốn thay! Chế độ XHCN đã bị Hồ Chí Minh mang theo mất rồi, nên phải bám theo gót Tàu ! Thế là, dưới quyền lãnh đạo của đảng CSVN, là Nhân thì con người mất Nhân quyền tức là mất Tự do, là Dân thì người Dân mất Dân quyền, tức là mất quyền Tư hữu, họ chỉ có Trách nhiệm, còn Quyền lợi từ Tinh thần tới Vật chất ngày càng bị đảng tước đoạt, mục đích của đảng là thi hành chính sách “ bần cùng hoá và ngu dân “để cho đảng CSVN trường tồn mà Độc trị! Qua cuộc cướp phá gần thế kỷ nay, đầu tiên là diệt các thành phần Ái quốc Quốc gia, thành phần Trí thức, giai cấp Điạ chủ, Phú nông, thành phần Công thương nghiệp ở miền Bắc, sau 1975, CSVN lặp lại mọi thứ như thế ở miền Nam, những người bị haị phần nhiều là tinh hoa của Dân tộc. Khi đã hết chỗ cướp bóc, đảng CSVN mới lần tới việc bóc lột nốt thành phần cột trụ Công Nông đã đem đảng CSVN lên ngôi mà ngồi chểm chệ trên đầu Dân tộc. Khi đã phá nát Thượng tằng kiến trúc và Hạ tằng cơ sở của Quốc gia rồi, thì đến lúc CSVN học theo Giang Trạch Dân tiến lên nền Kinh tế ba thành phần cho đảng Viên CSVN làm giàu, tiếp đó là “ Quy hoạch mặt bằng “ để giúp cơ hội “ vổ béo đàn em “ địa phương, đồng thời rải bùa lú “ còn Đảng còn Ta “để bảo vệ thành trì “ Kách mạng vô sản chuyên chính “. Cứ nhìn vào hành tung triệt hạ tận nền của CSVN thì nhận biết tại sao ngày nay Nhân Dân dân Việt Nam không còn bao nhiêu anh hùng và bất khuất như Tổ tiên xưa ? Tóm lại: Hai thứ quý nhất của con Người là Tư hữu và Tự do, là Nguồn sống của Dân tộc, thế mà đảng CSVN đã tìm cách hũy diệt cho tận cùng để cho Dân tộc trở nên đớn hèn, hầu duy trì sứ mạng cúc cung phục vụ Thiên triều của đảng quang vinh! B.- Mục tiêu đấu tranh của ông Đăng Ngọc Viết Nhờ xảo thuật lãnh đạo mà đảng CSVN ăn cướp dài dài mọi thứ, cái gian manh và độc ác nhất là tước đoạt quyền Tư do làm Người, quyền này bị cướp thì con người trở thành trâu bò, khiến người Chủ biến thành Nô lệ, khi bị cướp đoạt Tài sản là cầm chắc mạng sống người Dân trong tay, muốn họ phải làm gì hay cho sống chết thì chỉ thắt bao tử họ lại là xong! Thành phần yêu nước tranh đấu cho nền Dân chủ hiện nay, đang phải đối diện với cuộc sống ô nhục và cơ cực này! Đảng viên CSVN chẳng đã khoe khoang cách cai trị của đảng tài tình, cách này giống như cách nuôi đàn gà, cứ để cho gà đói, chỉ cầm một nắm thóc, miệng kêu tục tục, là tất cả đàn gà chạy tới, ngay khi chỉ có nắm tay không ! Có Tư hữu nghĩa là có của ăn thì con người mới sống, khi sống mà mất Tự do thì con người chỉ là con vật, hai thứ đó thuộc về Thiên bẩm không ai từ chối để làm Người mà tồn tại và phát triển được. Tước đoạt hai thứ nền tảng của con người này là chống lai Nhân loại và chống cả Trời Đất, khi đã “ Hoạch tội vu Thiên” thì không ai có thể tha thứ! Tự do và Tư hữu cũng là nền tảng của chế độ Dân chủ, một chế độ Dân chủ mà thiếu nền tảng này thì là thứ Dân chủ cuội, trá hình độc tài, độc tài thì khát máu vì Tham, Sân, Si luôn sục sôi trong lòng xúi dục cướp phá, mà đã cướp thì phải giết Người mới yên. Trong mọi thứ quý nhất thuộc Tư hữu của Nông dân là Đất đai và Nhà cửa, vì đây là mô hôi nước mắt và xương máu của mỗi cá nhân lao động. Có Nhà ở thì mới an cư lạc nghiệp, không nhà ở thì phải phơi thân cùng gió sương nơi góc xó vệ đường, gầm cầu, . . lại thêm không có Đất đai ruộng vườn để có kế sinh nhai thì phải đi hành khất, lượm rác, thậm chí trộm cắp.. . Đất đai là nguồn sinh lợi lâu dài trong nông nghiệp, cũng như nghề chuyên môn là nguồn sinh lợi của công nhân trong nền Công nghiệp, khi bị tước mất thì cũng chẳng khác nào bị xử tử cho chết dần mòn! Một gia đình nông dân mà bị cướp mất Nhà cửa và ruộng vườn thì kể như họ đã bị cướp mất nguồn sống, nên sẽ chết lần mòn cơ khổ theo ngày tháng. Không biết cơ man Gia đình Việt Nam đã phải sống trong thàm cảnh này suốt hơn 70 năm! Đó là nguyên nhân dồn Ông Đặng Ngọc Viết chống tụi cướp nhà đất, khi giết họ rồi phải tự sát để khỏi bị đày đọa thêm, nhưng họ chỉ là cái Tay, là kẻ thù phụ, kẻ thù chính là cái Đầu tạo ra chủ trương lộn sòng, chính danh thủ phạm là đảng CSVN, đảng CSVN là Tổ chức cướp Quốc gia trong hệ thống cướp Quốc tế, nên là kẻ thù của toàn dân và nhân loại! C.- Giá cái Chết của Ông Đặng Ngọc Viết Ông Đặng Ngọc Viết đã chiến đấu cho sự công bằng của cá nhân và gia đình là việc làm chính nghĩa, cũng như gián tiếp đóng góp phần mình cho việc thực thi công lý xã hội, và cũng góp công cho nền tảng chế độ Dân chủ. Ông đã nố phát súng lệnh để cảnh giác toàn dân về tai họa đất nước, hy vọng toàn dân phải cùng nhau đứng lên tranh đấu cho Đại Nghĩa, tức là sự công bằng xã hội bằng cách “ diệt bạo trừ gian “, ông đã chỉ điểm đúng kẻ thù, ông đã diệt mấy tay thừa hành “ còn Đảng còn Ta “ để triệt hạ tay chân của cái Đầu, để làm lay chuyển, làm rúng động Tâm Can chai đá của những cái Đầu - kẻ chủ mưu- . Nay CSVN đang tứ bề thọ địch: Địch trên đầu trên cổ là Trời Đất, Tổ tiên, Địch cấp trên là kẻ thù truyền kiếp Tàu cộng, Địch xung quanh là toàn dân tràn ngập oán thù, Địch cũng xâm nhập sâu vào trong lòng đảng, trong lòng mỗi đảng viên, họ cũng đang xâu xé nhau về quyền lợi và địa vị, tất cả là do loại Địch “ Tham, Sân, Si “trong Tâm của đảng, Địch đang bủa vây khắp chốn, khiến họ đang đấu đá nhau, thanh toán nhau, nên mười cửa Tử may ra chỉ còn một cửa Sinh. Lối thoát của đảng CSVN chỉ là độc đạo: “ Họ phải thực tâm quay đầu về với Dân tộc, thay đổi bản chất Tham tàn, đoạn tuyệt hành động Cường bạo, đái Tội lập Công, cùng nhân dân thực hiện Chính nghĩa Quốc gia, may ra mới xuống ngựa được “. Công Tội ra sao đã có công lý soi sáng. Để phải liều mình làm như thế, ông Viết đã phải trải qua những ngày nát bấy tâm can về sự khốn cực của người cha đang lâm trọng bệnh phải nằm liệt giường, về vợ con đang phải sống nheo nhóc hàng ngày, về các con nhỏ đang thất học mất dần tương lai, về sự bất lực chính mình trước nan đề của gia đình vô phương giải quyết, về hàng hà sa số những người dân đi khiếu kiện qua hàng thập kỷ mà chỉ như kiến chưa kiện được củ khoai, về tình trạng đất nước trên bờ vực thẳm.. . Những niềm đau xé nát tâm can này khiến ông liều mạng mình, nổ lên tiếng súng lệnh cảnh tỉnh Dân tộc, uy hiếp tinh thần tụi đầu sọ cũng như cảnh tỉnh thành phần Vô cảm và thiếu Tinh thần Trách nhiệm Liên đới! Nghĩ lại ông cũng chỉ là một anh hùng cô độc, vị bị đẩy tới chân tường nên bạo động, thật tội nghiệp cho ông và gia đình ông, chúng ta nên đốt cho ông một nén hương cầu xin cho ông siêu thoát, vì sau khi đã nổ súng, ông đã trăn trở sám hối trước Đức Bà Quan Âm, cũng như cầu xin cho gia đình ông chóng thoát được nghịch cảnh khó khăn hàng ngày. D.- Kết luận Cái chết của ông Viết đã gửi tới toàn dân Lời Nhắn Nhủ tha thiết, rằng là toàn dân phải cùng nhau kết đoàn chung Lòng, chung Trí, chung Sức “ trừ gian diệt bạo” để cho Đại Nghĩa hay Chính Nghĩa Quốc gia được thể hiện mà cứu dân cứu nước. Đối với thành phần nông dân và công nhân nghèo đói, hàng ngũ Lãnh đạo trong các Tôn giáo và Trí thức trước đây đã thất bại không ngăn cản được việc CSVN lừa đảo họ, nay cũng chưa động viên được toàn dân vùng lên cứu nước vì các ngài là đầu tàu của Dân tộc, các ngài không thể quên lảng trách nhiệm liên đới này!. Cái chết đau xót của ông Viết có gây được xúc cảm nào cho toàn dân không ? Câu hỏi đang cần được trả lời bằng hành động chính nghĩa. Thật ra, sự sống và sự chết không thuộc phạm vi quyền hạn của chính mình và ngay của cha mẹ ông bà mình, mình cũng không có quyền đó với chính mình, quyền đó thuộc về Đấng tối cao đã sáng tạo ra muôn loài. Không những chúng ta phải trợ sinh mà còn phải trợ tử nữa, nên hành động của ông Viết “đã làm như thế ” dầu là Chính Nghĩa, nhưng vẫn dính theo vết đen Phi Nhân, nên chưa phải là câu giải đáp thỏa đáng cho mọi người về đường Chính Nghĩa, nhưng điểm tích cực là việc làm này có liên đới tới Trách nhiệm toàn dân. Ông Đặng Ngọc Viết đã mang theo cả Công và Tội ( ? ) ra đi lủi thủi một mình với niềm đau tận cùng của Dân tộc! Nếu toàn dân biết kết đoàn với nhau đứng lên dẹp bất công xã hội thì phỏng CSVN và Tàu cộng có đủ nhà giam và đạn dược để tiêu diệt hết không, ông và bao nhiêu đồng bào có bị chết cô đơn thảm thiết như thế không ? Không nói toàn dân, mà chỉ các tín đồ các tôn giáo có tổ chức cũng có thể đóng góp phần quyết định. Những vụ khiếu kiện của dân oan khắp nước, những bản án về súng hoa cải của anh em Đoàn Văn Vươn, những cái chết bằng súng lục của ông Đặng Ngọc Viết . . . được kế tục từ năm 1945, khởi từ tiếng súng “ Khủng bố Đầu tiên” bằng súng Carbine ( của Pháp ) gọi là “ Diệt cường hào ác bá “nơi mỗi làng ở miền Trung ngay khi cướp chính quyền, tới bao nhiêu xương máu tang tóc chất chồng từ đó tới nay, tất cả đã gầm thét lên những lời oán than ngập trời, những ác nghiệp tràn đất, tất cả cứ chập chờn như những tảng đá vô hình đè nặng triền miên lên kiếp người cả Dân tộc, nên tiếng súng lệnh ( súng lục Trung cộng mà ông Viết dùng ) này có khả năng thức tỉnh toàn dân vùng lên vực dậy để làm Người. Sở dĩ chưa bảo vệ quyền sống chung của Dân tộc được là vì đa số trong Dân tôc còn Vô cảm và thiếu trách nhiệm Liên đới, quả là họ đà trở nên thành phần bị Lạc Hồn Thiêng Sông Núi, quên mất Tình Nghĩa Đồng bào! Thê thảm thay cho Dân tộc gần 90 triệu người mà để cho “ đa số côn đồ “ trong 3 triệu CSVN khống chế gần thế kỷ! Kính mong tất cả chúng ta giúp nhau hồi tỉnh mà lo việc chung, lối sống “ Khôn độc dại đàn” đã đưa đất nước chúng ta đứng trên bờ vực thẳm! Vì vậy: Cái chết của ông Viết không chỉ là vấn đề Cá nhân, mà sâu xa hơn là vần đế Quốc nạn, vì có liên quan mật thiết đến sự sống của toàn dân. Nếu muốn sống làm Người thì không ai có thể thiếu hai viên ngọc “ sinh tử “: - quyền Tự do và quyền Tự hữu -, hai thứ đó giúp cho con Người sống xứng với phẩm giá con Người, giúp toàn dân có đủ Nội lực để Cứu nước, Dựng nước và Bảo vệ nước. Do đó mà không trừ một ai, tất cả đều phải góp tay “ Trừ gian khử bạo “ để không một ai trong toàn dân bị tước đoạt mất sự sống, nên toàn dân, nhất là thành phần “ đã và sẽ phản tỉnh “ phải sát cánh cùng nhân dân đấu tranh cho Chính Nghĩa ( chứ không phải thanh toán nhau bằng Hận thù ) mà dành lại quyền sống một cách chính đáng. Nay là thời gian cấp bách, nếu không vùng lên vực dậy kịp thời thì không những phải Nô lệ thêm hàng ngàn năm mà Dân tộc còn có cơ bị tiêu diệt! Trân trọng, Nguyễn Quang


CÁI GIÁ CỦA THẢM TRẠNG ĐẶNG NGỌC VIẾT


A.- Nguyên nhân đưa tới Thảm trạng Đặng Ngọc Viết

 

 Để che dấu bản chất gian manh lừa lọc hầu cướp Của bán Nước, đảng CSVN đã đề ra Chủ trương Lộn Sòng: " Đảng Lãnh đạo, Nhà nước Quản lý, Nhân dân làm Chủ"

 

Tại sao lại Lộn Sòng ?

 

Thưa: Lộn Sòng  ở chỗ đảng CSVN đã lật ngược thế cờ ngàn xưa trong xã hội: Với xảo thuật đại Bịp và kỹ thuật bạo động bằng nhiều hình thưc Khủng bố tinh vi, những người lãnh đạo CSVN đã nấp sau bóng Công Nông được dùng làm Đa số đánh bại Thiểu số Địa chủ, Tư sản, những Chất gia CS ( ít học ) đã lật nhào thành phần Văn gia (  học cao ), bằng coup ( đảo chánh ) “ Hồng hơn Chuyên”, nhờ vậy mà những người CSVN Nghèo hóa Giàu bằng nước Bọt, những người CSVN Ít học biến thành Thông minh qua lối gian manh.      Những dòng dưới đây giúp ta hiểu tiến trình cách mạng Vô sản chuyên chế.

 

I.- Đảng lãnh đạo.

 

Chỉ có những đảng Độc tài chuyên chế mới vận dụng tới việc Lãnh đạo để dùng bạo lực mà giết Người cướp Của và tệ hại nhất là âm thầm Bán Nước. 

 

Nếu là chính quyền của một chế độ “ Quân chủ vương đạo” hay “ Dân Chủ chân chính “ thì Chính quyền chỉ là công bộc của dân.  Ông Hồ Chí Minh cũng đã hô hoán rằng Chế độ ông ta chọn là chế độ Dân chủ và nhà cầm quyền do đảng CSVN lãnh đạo là Đầy tớ của Nhân Dân, nhưng đảng CSVN do ông gầy dựng lại đánh tráo vị trí:  “ đảng leo lên làm Chủ đè đầu cỡi cổ người Dân, đẩy Nhân dân  xuống làm Nô lệ! “.

 

Để được như thế, đảng CSVN đã dùng cả một hệ thống Kìm kẹp và Loa Đài từ Địa phương tới Trung ương :

 

            Địa phương họ thiết lâp những Tổ dân phố để kiểm soát chặt chẽ cuộc sống người dân giống như kiểu “ Ngũ gia liên báu”  lúc xưa bên Tàu, buộc người Dân phải suy nghĩ và hành động giống như Xít, Mao, Hồ, có như vậy thì bất cứ việc gì Nhân Dân cũng nhất trí 100% với đảng, lối cai trị này gọi là Thượng đồng, nghĩa là người dân buộc phải luôn đồng ý với cấp trên, thế là đảng CSVN đã theo Mao Trạch Đông thăng cấp từ Thiên tử phong kiến Tàu lên ngôi Thượng Đế trần gian để tước đoạt Thiên tính Trời ban cho loài người.!

 

            Khắp nước thì dùng tiền thuế của Nhân dân nuôi vô số loại Công an:  Từ mặt đường của thôn xóm, làng xã, thị thành, đâu đâu cũng nhan nhản các loại mệnh danh công an Nhân dân, nào áo vàng, áo lục . . .  nào là loại công an đặc biệt mặc thường phục giả dạng côn đồ để ném đá dấu tay, khi mạt vận lại  dùng đến lối lộn sòng hạ cấp này!    Tất cả mọi loại Công an đáng lẽ phải bảo vệ nhân dân, lại đàn áp nhân dân.

Hành động trắng trợn này làm lộ diện bản chất côn đồ của đảng.

 

            Còn ở Trung ương và các cấp Chính quyền đều có thứ công an đặc biệt mang mặt nạ Công lý, để bảo vệ chính sách cướp bóc của đảng,  đó là  Ngành Tư pháp với những Luật sao chép cùng với những Nghị định man rợ để bảo vệ hành động Bất công của Đảng cướp!

 

            Đặc biệt có một đội ngũ Tuyên giáo vô cùng đông đảo, một mặt họ ca tụng đảng lảnh đạo tài tình, đảng quang vinh muôn năm bất diệt, mặt khác chuyên môn viết lời dối trá, tìm mọi cách xuyên tạc, bôi bẩn sự Thật để phá  hoại, tiêu diệt  Tôn giáo, bôi bẩn Chính nghĩa Quốc gia, che lấp Sự thật bằng làn sương mù gian trá, khiến cho nhân dân ít học không biết đàng nào mà rờ, chỉ biết è cổ ra mà chịu đựng bất công! 

 

            Ngoài ra còn có vô số loại Báo, Đài hợp “ đồng tác chiến” cùng các Loa nơi thôn xóm phố phường, ra rả hàng ngày về cái đảng quang vinh, Bác Hồ cứu tinh của dân tộc, đảng Lãnh đạo tài tình!

 

            Đảng còn nặn ra thành phần  “ đảng cử dân bầu” nơi Nghị trường, họ lén lút nhét đều 4 và quyền Quản lý  “ Tài sản Nhân dân “ vào Hiến pháp để hợp thức hoá quyền lãnh đạo, giúp đảng ngang nhiên lãnh đạo việc tước đoạt Nhân quyền - quyền Tự do làm Người -  cùng tước đoạt Dân quyền tức là quyền Tư hũunguồn sống vật chất của người Dân - , thiếu hai nguồn sống Thiên Bẩm đó thì con Người hết còn là Người!

 

Thảm họa của Dân tộc là do cả một hệ thống Kìm kẹp và đại Bịp khổng lồ của đỉnh cao trí tuệ  “ hợp đồng tác chiến”  gây nên.

 

Sống dưới chế độ có một hệ thống từ thấp lên cao “ vừa bóp cổ vừa la làng giải phóng Nhân dân như thế đã diễn ra gần thế kỷ, phỏng có Quốc nạn và Quốc nhục nào của Dân tộc thê thảm hơn?

 

II.- Nhà nước quản lý

 

Có nghĩa là mọi thứ từ Vật chất đến Tinh thần của Dân tộc đều do đảng CSVN “ xử lý “ theo đường lối của đảng, nghĩa là đảng muốn xài cách nào hay cướp bóc theo kiểu gì đều là quyền của đảng, hễ ai đụng tới cái đảng lãnh đạo tài tình này thì tống vào xà lim cho mạt kiếp, rồi hành hạ dài dài cho đến thân tàn ma dại, để không ai còn dám đụng tới cái đỉnh cao trí tuệ đểu cảng sơn cùng thủy tận ny.   

 

Quản lý Vật chất để tước đoạt quyền Tư hữu hầu diệt sự sống Nhân dân từng ngày, quản lý Tinh thần là đoạt Tự do cho mất Nhân phẩm biến con Người thành trâu bò kéo cày, việc gì cũng triệt để  “ đào cho tận Gốc, trốc cho tận Rễ “để giữ vững lập trường, cái mặt của đảng viên lúc nào cũng đằng đằng sát khí  !. Có việc gian ác nào trên quả đất này quái đản hơn việc đảng kiên định lập trường ba đời vô sản! ?

 

III.- Nhân Dân làm Chủ

 

Theo ý CSVN có nghĩa là “ Trách nhiệm phải làm mọi Việc “ là  của toàn Dân, vì Dân được mang “ Tiếng “  là Chủ, còn “ Miếng”   Quyền lợi do dân làm ra thì đảng phải gánh vác vai trò công bộc để Quản lý giùm, việc Quản lý đã do dân cậy nhờ, thì “ làm ra sao “ là việc riêng của đảng.  Đảng đã từng vổ ngực là Đỉnh cao Trí tuệ cũng như Đỉnh cao Lương tâm Nhân loại, làm sao mà đảng sai lầm, mọi điều sai lầm về chính sách Quốc gia đều do cán bcấp dưới hết! Do đó mà đảng thôi thúc nhóm Tuyên giáo phải luôn gào thét là đảng lãnh đạo tài tình, không quên cảnh giác về tình trạng kẻ địch bủa vây khắp nơi chống đối chế độ bằng Diễn biền hoà bình, có hù doạ để không ai dám mở miệng đòi thay thế vai trò lãnh đạo của  đảng quái ác này được!

 

Khốn thay! Trong mọi hoạt động xã hội mọi thứ đều do bàn tay người Dân, họ đã đổ mô hôi sôi nước mắt làm nên tất cả, thảm nhất là trong hai cuộc chiến làm Nô lệ quốc tế Liên Xô và Tàu cộng, từ nhân tài vật lực đều là của nhân dân. người dân phải xung phong và tiên phong góp mồ hôi, nước mắt và xương máu, còn đảng CSVN có công lớn là vay nợ Vũ khí của CS quốc tế nhất là của Tàu cộng để cổ võ đồng bào  hai miền Bắc Nam chém giết nhau, nhờ chém giết triệt để theo Xít, Mao, Hồ, nên món nợ  CSVN vay quá  khổng lồ, nhân dân không trả nổi, giúp Trung công có cớ đeo vòng Kim Cô vào cổ đảng CSVN, tới nay hễ Trung cộng xiết một nấc vòng Kim Cô là CSVN ký giấy nhường Đất bán Biển, nhường điạ điểm chiến lược cho Tàu cộng trấn giữ cũng như  cho Dân Tàu di cư qua lập làng sinh sôi nảy nở mà Hán hoá với mật kế “ Tĩnh vi Dân, động vi Binh “, họ là những “ tay trong nổi dậy cướp nước” đang đợi thời cơ.  Việc cho Hán nô  xâm nhập vào mọi cơ chế    hội cũng như cho  dân Tàu đi lại Tự do, để giúp  cho Tình Báo tràn ngập hầu nắm vững tình hình cả nước VN để khống chế. Đặc biệt  thực phẩm tẩm chất độc từ Trung cộng tràn qua để diệt chủng nhân dân Việt Nam, nay nhân dân trong nước ăn thứ gì cũng run, vì không còn thứ nào không nhiễm độc!. Có tội ác nào mà người bạn vàng 4 tốt cùng đảng CSVN quang vinh của Thiên triều  không làm để tiêu diệt dân Việt Nam?

     

Còn nhiệm vụ chính của đảng CSVN thì chỉ luôn dùng nước bọt cao rao tài lãnh đạo, lẻo đẻo theo sau mà sai khiến.  Vây nhân dân làm Chủ như trâu bò, bị cái ách “ chủ trương lộn sòng ” của CS quàng vào cổ mà kéo cày, đảng CSVN chỉ một tay cầm cái “ tay cày tức là chính sách lộn sòng “ và tay kia cầm cái roi ( mọi thứ Công an và Loa Đài cùng loại Đảng cử Dân bầu ) đi sau quất roi mà lãnh đạo Nhân dân đi cho đúng đưng Vô sản chuyên chính mà tiến nhanh lên XHCN!

Khốn thay! Chế độ XHCN đã bị Hồ Chí Minh mang theo mất rồi, nên phải bám  theo gót Tàu !

 

Thế là, dưới quyền lãnh đạo của đảng CSVN, là Nhân thì con người mất Nhân quyền tức là mất Tự do, là Dân thì người Dân mất Dân quyền, tức là mất quyền Tư hữu, họ chỉ có Trách nhiệm, còn Quyền lợi từ Tinh thần tới Vật chất ngày càng bị đảng tước đoạt, mục đích của đảng là thi hành chính sách “ bần cùng hoá và ngu dân “để cho đảng CSVN trường tồn mà Độc trị!   

 

 

Qua cuộc cướp phá gần thế kỷ nay, đầu tiên là diệt các thành phần Ái quốc Quốc gia, thành phần Trí thức, giai cấp Điạ chủ, Phú nông, thành phần Công thương nghiệp ở miền Bắc, sau 1975, CSVN lặp lại mọi thứ như thế ở miền Nam, những người bị haị phần nhiều là tinh hoa của Dân tộc.

Khi đã  hết chỗ cướp bóc, đảng CSVN mới lần tới việc bóc lột nốt thành phần cột trụ Công Nông đã đem đảng CSVN lên ngôi mà ngồi chểm chệ trên đầu Dân tộc. Khi đã  phá  nát Thượng tằng kiến trúc và Hạ tằng cơ sở của Quốc gia rồi, thì đến lúc  CSVN học theo Giang Trạch Dân tiến lên nền Kinh tế ba thành phần cho đảng Viên CSVN làm giàu, tiếp đó là  “ Quy hoạch mặt bằng “ để giúp cơ hội “ vổ béo đàn em “ địa phương, đồng thời rải bùa lú “  còn Đảng còn Ta “để  bảo vệ  thành trì  “ Kách mạng vô sản chuyên chính “.   Cứ nhìn vào hành tung triệt hạ tận nền của CSVN thì nhận biết tại sao ngày nay Nhân Dân dân Việt Nam không còn bao nhiêu anh hùng và bất khuất như Tổ tiên xưa ?

 

Tóm lại:

 

Hai thứ quý nhất của con Người là Tư hữu và Tự do, là Nguồn sống của Dân tộc, thế mà đảng CSVN đã tìm cách hũy diệt cho tận cùng để cho Dân tộc trở nên đớn hèn, hầu duy trì  sứ mạng cúc cung phục vụ Thiên triều của đảng quang vinh!   

 

B.- Mục tiêu đấu tranh của ông Đăng Ngọc Viết

 

Nhờ xảo thuật lãnh đạo mà đảng CSVN ăn cướp dài dài mọi thứ, cái gian manh và độc ác nhất là tước đoạt quyền Tư do làm Người, quyền này bị cướp thì con người trở thành trâu bò, khiến người Chủ biến thành Nô lệ, khi bị cướp đoạt Tài sản là cầm chắc mạng sống người Dân trong tay, muốn họ phải làm gì hay cho sống chết thì chỉ thắt bao tử họ lại là xong!

Thành phần yêu nước tranh đấu cho nền Dân chủ hiện nay, đang phải đối diện với cuộc sống ô nhục và cơ cực này!

  

Đảng viên CSVN chẳng đã khoe khoang cách cai trị của đảng tài tình, cách này giống như cách nuôi đàn gà, cứ để cho gà đói, chỉ cầm một nắm thóc, miệng kêu tục tục, là tất cả đàn gà chạy tới, ngay khi chỉ có nắm tay không !

 

Có Tư hữu nghĩa là có của ăn thì con người mới sống, khi sống mà mất Tự do thì con  người chỉ là con vật, hai thứ  đó thuộc về Thiên bẩm không ai từ chối để làm Người mà tồn tại và phát triển được. 

Tước đoạt hai thứ nền tảng của con người này là chống lai Nhân loại và chống cả Trời Đất, khi đã  “ Hoạch tội vu Thiên”  thì không ai có thể tha thứ!

 

Tự do và Tư hữu cũng là nền tảng của chế độ Dân chủ, một chế độ Dân chủ mà thiếu nền tảng này thì là thứ Dân chủ cuội, trá hình độc tài, độc tài thì khát máu vì Tham, Sân, Si luôn sục sôi trong lòng xúi dục cướp phá, mà đã cướp thì phải  giết Người mới yên.

 

Trong mọi thứ  quý nhất thuộc Tư hữu của  Nông dân là Đất đai và Nhà cửa, vì đây là mô hôi nước mắt và xương máu của mỗi cá nhân lao động.  Có Nhà ở thì mới an cư lạc nghiệp, không nhà ở thì phải phơi thân cùng gió sương nơi góc xó vệ đường, gầm cầu, . . lại thêm không có Đất đai ruộng vườn để có kế sinh nhai thì phải đi hành khất, lượm rác, thậm chí trộm cắp.. .   Đất đai là nguồn sinh lợi lâu dài trong nông nghiệp, cũng như nghề chuyên môn là nguồn sinh lợi của công nhân trong nền Công nghiệp, khi bị tước mất thì cũng chẳng khác nào bị xử tử cho chết dần mòn!  

 

Một gia đình nông dân mà bị cướp mất Nhà cửa và ruộng vườn thì kể như họ đã bị cướp mất nguồn sống, nên sẽ chết lần mòn cơ khổ theo ngày tháng. Không biết cơ man Gia đình Việt Nam đã phải sống trong thàm cảnh này suốt hơn 70 năm!

 

Đó là nguyên nhân dồn Ông Đặng Ngọc Viết chống tụi cướp nhà đất, khi giết họ rồi phải tự sát đkhỏi bị đày đọa thêm, nhưng họ chỉ là cái Tay, là kẻ thù phụ, kẻ thù chính là cái Đầu tạo ra chủ trương lộn sòng, chính danh thủ phạm là đảng CSVN, đảng CSVN là Tổ chức cướp Quốc gia trong hệ thống cướp Quốc tế, nên là kẻ thù của toàn dân và nhân loại!

 

C.- Giá cái Chết của Ông Đặng Ngọc Viết 

 

Ông Đặng Ngọc Viết đã chiến đấu cho sự công bằng của cá nhân và gia đình là việc làm chính nghĩa, cũng như gián tiếp đóng góp phần mình cho việc thực thi công lý xã hội, và cũng góp công cho nền tảng chế độ Dân chủ.  Ông đã nố phát súng lệnh để cảnh giác toàn dân về tai họa đất nước, hy vọng toàn dân phải cùng nhau đứng lên tranh đấu cho Đại Nghĩa, tức là sự công bằng xã hội bằng cách “ diệt bạo trừ gian “, ông đã chỉ điểm đúng kẻ thù, ông đã diệt mấy tay thừa hành “ còn Đảng còn Ta “ để triệt hạ tay chân của cái Đầu, để làm lay chuyển, làm rúng động Tâm Can chai đá của những cái Đầu - kẻ chủ mưu- . Nay CSVN đang tứ bề thọ địch: Địch trên đầu trên cổ là Trời Đất, Tổ tiên, Địch cấp trên là kẻ thù truyền kiếp Tàu cộng, Địch xung quanh là toàn dân tràn ngập oán thù, Địch cũng xâm nhập sâu vào trong lòng đảng, trong lòng mỗi đảng viên, họ cũng đang xâu xé nhau về quyền lợi và địa vị, tất cả là do loại Địch “ Tham, Sân, Si “trong Tâm của đảng,  Địch đang bủa vây khắp chốn, khiến họ đang đấu đá nhau, thanh toán nhau, nên mười cửa Tử may ra chỉ còn một cửa Sinh.  Lối thoát của đảng CSVN chỉ là độc đạo: “  Họ phải thực tâm  quay đầu về với Dân tộc, thay đổi bản chất Tham tàn, đoạn tuyệt hành động Cường bạo, đái Tội lập Công, cùng nhân dân thực hiện Chính nghĩa Quốc gia, may ra mới xuống ngựa được “.  Công Tội ra sao đã có công lý soi sáng.

 

Để phải liều mình làm như thế, ông Viết đã phải trải qua những ngày nát bấy tâm can về sự khốn cực của người cha đang lâm trọng bệnh phải nằm liệt giường, về vợ con đang phải sống nheo nhóc hàng ngày, về các con nhỏ đang thất học mất dần tương lai, về sự bất lực chính mình trước nan đề của gia đình vô phương giải quyết, về hàng hà sa số những người dân đi khiếu kiện qua hàng thập kỷ mà chỉ như kiến chưa kiện được củ khoai, về tình trạng đất nước trên bờ vực thẳm.. .

Những niềm đau xé nát tâm can này khiến ông liều mạng mình, nổ lên tiếng súng lệnh cảnh tỉnh Dân tộc, uy hiếp tinh thần tụi đầu sọ cũng như cảnh tỉnh thành phần Vô cảm và thiếu Tinh thần Trách nhiệm Liên đới!

 

Nghĩ lại ông cũng chỉ là một anh hùng cô độc, vị bị đẩy tới chân tường nên bạo động, thật tội nghiệp cho ông và gia đình ông, chúng ta nên  đốt cho ông một nén hương cầu xin cho ông siêu thoát, vì sau khi đã nổ súng, ông đã trăn trở sám hối trước Đức Bà Quan Âm, cũng như cầu xin  cho gia đình ông chóng thoát được nghịch cảnh khó khăn hàng ngày.

 

D.- Kết luận

 

Cái chết của ông Viết đã gửi tới toàn dân Lời Nhắn Nhủ tha thiết, rằng là toàn dân phải cùng nhau kết đoàn chung Lòng, chung Trí, chung Sức “ trừ gian diệt bạo”  để cho Đại Nghĩa hay Chính Nghĩa Quốc gia được thể hiện mà cứu dân cứu nước.

 

Đối với thành phần nông dân và công nhân nghèo đói, hàng ngũ Lãnh đạo trong các Tôn giáo và Trí thức trước đây đã thất bại không ngăn cản được việc CSVN lừa đảo họ, nay cũng chưa động viên được toàn dân vùng lên cứu nước vì các ngài là đầu tàu của Dân tộc, các ngài không thể quên lảng trách nhiệm liên đới này!. Cái chết đau xót của ông Viết có gây được xúc cảm nào cho toàn dân không ? Câu hỏi đang cần được trả lời bằng hành động chính nghĩa.

 

Thật ra, sự sống và sự chết không thuộc phạm vi quyền hạn của chính mình và ngay của cha mẹ ông bà mình, mình cũng không có quyền đó với chính mình, quyền đó thuộc về Đấng tối cao đã sáng tạo ra muôn loài.   Không những chúng ta phải trợ sinh mà còn phải trợ tử nữa, nên hành động của ông Viết “đã làm như thế ” dầu là Chính Nghĩa, nhưng vẫn dính theo vết đen Phi Nhân, nên chưa phải là câu giải đáp thỏa đáng cho mọi người về đường Chính Nghĩa, nhưng điểm tích cực là việc làm này có liên đới tới Trách nhiệm toàn dân.

 

Ông Đặng Ngọc Viết đã mang theo cả Công và Tội ( ? ) ra đi lủi thủi một mình với niềm đau tận cùng của Dân tộc!

 

Nếu toàn dân biết kết đoàn với nhau đứng lên dẹp bất công xã hội thì phỏng CSVN và Tàu cộng có đủ nhà giam và đạn dược để tiêu diệt hết không, ông và  bao nhiêu đồng bào có bị chết cô đơn thảm thiết như thế không ? Không nói toàn dân, mà chỉ các tín đồ các tôn giáo có tổ chức cũng có thể  đóng góp phần quyết định.

 

Những vụ khiếu kiện của dân oan khắp nước, những bản án về súng hoa cải của  anh em Đoàn Văn Vươn, những cái chết bằng súng lục của ông Đặng Ngọc Viết . . . được kế tục từ năm 1945, khởi từ tiếng súng “ Khủng bố Đầu tiên” bằng súng Carbine ( của Pháp ) gọi là “ Diệt cường hào ác bá “nơi  mỗi làng ở miền Trung ngay khi cướp chính quyền, tới bao nhiêu xương máu tang tóc chất chồng từ đó tới nay, tất cả đã gầm thét lên những lời oán than ngập trời, những ác nghiệp tràn đất, tất cả cứ chập chờn như những tảng đá vô hình đè nặng triền miên lên kiếp người cả Dân tộc, nên tiếng súng lệnh ( súng lục Trung cộng mà ông Viết dùng  )  này có khả năng thức tỉnh toàn dân vùng lên vực dậy để làm Người.  Sở dĩ chưa bảo vệ quyền sống chung của Dân tộc được là vì đa số  trong Dân tôc còn Vô cảm và thiếu trách nhiệm Liên đới, quả là họ đà trở nên thành phần bị Lạc Hồn Thiêng Sông Núi, quên mất Tình Nghĩa Đồng bào! 

 

Thê thảm thay cho Dân tộc gần 90 triệu người mà để cho “ đa số  côn đồ “  trong 3 triệu   CSVN khống chế gần thế kỷ!

Kính mong tất cả chúng ta giúp nhau hồi tỉnh  mà lo việc chung, lối sống “ Khôn độc dại đàn” đã đưa đất nước chúng ta đứng trên bờ vực thẳm!

 

Vì vậy:

 

Cái chết của ông Viết không chỉ là vấn đề Cá nhân, mà sâu xa hơn là vần đế Quốc nạn, vì có liên quan mật thiết đến sự sống của toàn dân. Nếu muốn sống làm Người thì không ai có thể thiếu hai viên ngọc “ sinh tử “: -  quyền Tự do và quyền Tự hữu -, hai thứ đó giúp cho con Người sống xứng với phẩm giá con Người, giúp toàn dân có đủ Nội lực để Cứu nước, Dựng nước và Bảo vệ nước.  Do đó mà không trừ một ai, tất cả đều  phải góp tay “ Trừ  gian khử  bạo “ để  không một ai trong toàn dân bị tước đoạt mất sự sống, nên toàn  dân, nhất là thành phần “ đã và sẽ phản tỉnh “ phải sát cánh cùng nhân dân đấu tranh cho Chính Nghĩa ( chứ không phải thanh toán nhau bằng Hận thù )  mà dành lại quyền sống một cách chính đáng. 

 

Nay là thời gian cấp bách, nếu không vùng lên vực dậy kịp thời  thì không những phải Nô lệ thêm hàng ngàn năm mà Dân tộc còn có cơ bị tiêu diệt!

 Trân trọng,

 

Nguyễn Quang

 


   

No comments:

Post a Comment