Tuesday, November 26, 2013




alt

1001327_500173513382905_47141479_n


Image du profil

Nước Non Ta Phải Chính Tay Ta Giành Lại

Dẫu Phải Đánh Đổi Bằng Tất Cả Máu Xương.

copy



KÍNH MỜI QUÝ VỊ CLICK VÀO LIGN PTPNVNHDCNBLOG

XEM TOÀN BỘ BẢN TIN



Lại thêm một người Tù Nhân Lương Tâm nữa đã ra đi trong ngục tối! Nhận được hung tin mà trong lòng thấy nghẹn, không thể cất lên thành lời. Cầu mong linh hồn người quá cố được siêu thoát, cầu cho vong linh của người quá cố bảo vệ che chở cho sinh mạng của bố con và những người Tù Nhân Lương Tâm khác đang chịu cảnh đọa đày.

Cái chết của những Bùi Đăng Thủy, những Trương Văn Sương, những Nguyễn Văn Trại, thực sự đã làm cho tất cả những ai yêu chuộng công lý hòa bình phải bật khóc. Vâng, không khóc sao được, khi đã 38 năm kể từ ngày “nước nhà thống nhất” mà vẫn còn cảnh ai oán bi thương trên khắp đất nước này. Họ gầy gò, họ nhỏ bé, họ đau đớn, bệnh tật và họ chêt trong cô đơn, không người thân thích. Những con người này, liệu họ còn có khả năng gây nguy hại gì cho đất nước, mà tại sao các vị lãnh đạo nhà nước còn cầm tù họ? Nhưng các vị có biết không? Bạo quyền của các vị chỉ có thể giam cầm thân xác con người ta thôi, không thể nào giam cầm được ý chí và tâm hồn của họ. Mãi mãi không bao giờ!

Khối u được cắt bỏ từ dạ dày của thầy giáo Đinh Đăng Định.

Bố cũng thế. Chỉ đơn giản là một con NGƯỜI đúng nghĩa, không thể không lên tiếng trước những bất công xã hội, không thể im lặng trước vi phạm, chà đạp nhân quyền, cho nên bố đã cất lên tiếng nói. Bố góp ý phê bình công tác giáo dục của tỉnh Đắk Nông nơi mà bố đang công tác thì bị người ta đe dọa cho nghỉ việc. Bố kêu gọi nhà nước chính quyền ngừng khai thác boxit Nhân Cơ - Đăk Nông, thì bị công an mời đi làm việc. Bố không tham gia bất kỳ một tổ chức, đảng phái chính trị nào cả. Ấy vậy nhưng người ta vẫn bất công, vẫn ngồi lên luật pháp và giáng cho bố bản án 6 năm đầy nghiệt ngã. Có nơi nào trên thế giới này như đất nước tôi không?

Còn nhớ, vào tháng 10/2010, trong ngày lễ tốt nghiệp đại học của con, đã không có bố mẹ đến dự. Ngày đó, con đã vô tình khi không biết thời gian con ở Sài Gòn học hành, là cũng bằng ấy thời gian bố bị chính quyền địa phương gây khó dễ, cản trở. Con không biết ngày con tốt nghiệp cũng là ngày mà chế độ này huy động một lực lượng hùng hậu đến bao vây nhà ta, đến đánh cướp cái máy tính là tài sản bố mua cho con để phục vụ con học tập. Để rồi một năm sau, cũng vào một ngày tháng 10, sau cái ngày nghe tin nhà độc tài Gaddafi bị tiêu diệt, thì họ lại dùng đội quân hùng hậu ấy đến để bắt bố. Ngày ấy, con cũng đã không có mặt ở nhà để chứng kiến. Mẹ và em đã tan nát cõi lòng khi nhìn thấy cảnh người ta bắt bố đi khi bữa cơm chiều mẹ còn chưa kịp chuẩn bị cho bố…

Bố bị tạm giam, bố bị người ta đánh đập trong nhà tù, bố tuyệt thực trong tù, bố đã phải mấy lần đi cấp cứu ở trạm y tế trại giam; mẹ và các con ở bên ngoài thì bị khủng bố tinh thần, không hay biết tình cảnh bố trong trại tạm giam như thế nào; thậm chí người ta còn đưa bố đi bệnh viện tâm thần Biên Hòa nhằm thực hiện một âm mưu bẩn thỉu. Cái lần người ta đưa bố đi bệnh viện tâm thần Biên Hòa, con may mắn được một bác tốt bụng liên lạc báo tin, con và mẹ tức tốc đến. Phải khó khăn lắm mới xin được gặp bố. Người trong song sắt bệnh viện, người ngoài song, được gặp bố mà sao lòng đau quá đỗi. Bố con đây - người thầy giáo mẫu mực mà chúng con hằng kính yêu - một người tâm trí sáng suốt tỉnh táo mà sao lại ở chung với các bệnh nhân tâm thần thế này. Một buổi sáng thứ 7, con và em lóc cóc đến bệnh viện tâm thần mong sao gặp bố, thì được thông báo người ta đã đưa bố về trại rồi. Con và em chỉ còn biết ôm nhau mà khóc, vô phương quá, quẫn bách quá. Họ đưa bố đi đâu, làm gì đều trong âm thầm lặng lẽ.

Những tưởng hết 4 tháng tạm giam, họ sẽ đưa bố về. Con, mẹ và các em đã hí hửng lên kế hoạch đón bố để về nhà ăn tết. Nhưng không, họ lại đưa thêm quyết định tạm giam bố thêm 4 tháng nữa và không những thế, họ còn ra quyết định khởi tố bố. Phiên tòa sơ thẩm của bố, không luật sư bào chữa, không bạn bè, không anh em họ hàng, chỉ có mẹ và em - 2 con người nhỏ bé đến tội nghiệp trước đám đông bạo quyền. Một phiên tòa bỏ túi với bản án định sẵn: 6 năm tù cho một nhà giáo yêu nước! Trước tòa bố khẳng khái tuyên bố mình vô tội và yêu cầu được trả tự do, bồi thường tài sản đã bị mất. Nhưng tiếng nói của một mình bố không thể ngăn nổi sức mạnh của đội quân hùng hậu ngoài kia.

Phiên phúc thẩm, bố đã có luật sư Thanh Lương, ngoài mẹ và em còn có con và cô Bé đến dự phiên tòa. Phiên tòa vẻn vẹn chưa đầy 2 tiếng. Vẫn công an sắc phục cũng như thường phục, an ninh, dân phòng đông đúc, bố vẫn tuyên bố mình vô tội, yêu nước không có độc quyền. Nhưng, vẫn ko thể thay đổi được gì. Bản án đã được các thế lực mà bố-con-chúng ta không bao giờ thấy mặt-định sẵn rồi. Con đã gào thét lên khi thấy họ đánh dùi cui vào đầu bố để đưa bố vào xe bít bùng; trong khi mẹ thì bị 4 người lính cơ động to khỏe bẻ quặp tay, khóa chặt mẹ lại.

Sau phiên phúc thẩm của bố, con lại vội vã thu xếp cho một chuyến công tác 6 tháng xa nhà. Trong thời gian ấy thì mẹ báo cho con biết rằng bố đã bị chuyển đến trại giam An Phước, thuộc địa bàn tỉnh Bình Dương. Bố thường xuyên bị đau phải cấp cứu. Sau 6 tháng con trở về, đi thăm gặp bố được 2 lần, chuẩn bị đi thăm bố lần thứ 3 thì nhận được hung tin bố lâm trọng bệnh: Bác sỹ bảo bố có khối u rất to trong dạ dày, 80% là ung thư ác tính!

Trước ngày bố lên bàn phẫu thuật, mẹ như người mất hồn. Mẹ gầy mòn héo hon. Nhưng mọi người đều tin rằng bản năng của bố sẽ giúp bố vượt qua cuộc đại phẫu. 5h chiều hôm ấy, nhìn thấy bố yếu ớt thều thào trong phòng hồi sức cấp cứu, con vừa mừng vì bố đã hồi tỉnh sau cuộc phẫu thuật kéo dài hơn 5 giờ đồng hồ để cắt bỏ đi 3/4 dạ dày, vừa lo lắng liệu với sức khỏe sau cuộc đại phẫu thì bố làm sao có thể chống chọi khi không có người thân ở bên chăm nom. Nỗi lo lắng ấy càng tăng lên khi mẹ hỏi bác sỹ kết quả xét nghiệm khối u của bố. Phải năm lần bảy lượt mẹ đi hỏi, vị bác sỹ mới dám hé lộ một chút thông tin: Bố bị ung thư, khối u đã di căn đến các hạch trong cơ thể! Một lần nữa mẹ như người mất hồn, mẹ lắp bắp bối rối khi báo hung tin cho bố. Những tưởng bố sẽ ngã, nhưng không. Bố lại bình tĩnh đón nhận đến không ngờ. Chính bố còn khuyên mẹ, động viên con và các em cố gắng vì “còn nước còn tát”. Bố bảo ”còn rừng thì không sợ thiếu củi”. Chính bố lại là người tiếp thêm động lực cho mẹ và các con. Mặc dù xung quanh bố, lúc nào cũng có 5 vị cán bộ đại diện cho công quyền canh giữ chặt chẽ; mặc dù mỗi lần con đến thăm gặp bố, họ đều mang máy quay phim ra thu âm, ghi hình con- đến mức con phải cảm thấy khó chịu.

Một lần khi mẹ vào thăm gặp bố, bố đùa bảo, nếu ông trời không thương, mà bố phải chết, thì hãy hỏa táng bố và mang tro rải xuống sông Sài Gòn, để hồn bố được chu du khắp đất nước. Nghe mẹ nói lại như thế mà con nấc nghẹn. Nhất định bố không thể chết được, bố ơi. Trời không phụ người hiền, nhất định bố sẽ khỏi bệnh, bố ạ.

Bố vừa truyền hóa chất được một lần, bị tác dụng phụ của thuốc, bố ói mửa liên miên, nửa đêm lên cơn đau bụng, đổ mồ hôi như tắm, phải gọi bác sỹ trực đến cấp cứu. Ấy vậy nhưng trại giam lại đột ngột cho xe đến đưa bố về trại. Đột ngột đến mức cả mẹ, cả con, và ngay cả bố còn không thể tin được. Chẳng kịp chuẩn bị gì cho chuyến trở về trại giam của bố cả. Con được mẹ báo tin, từ nơi làm việc vội thuê xe ôm đến bệnh viện. Khi đến nơi, chỉ kịp thấy xe cứu thương lao ra từ cổng bệnh viện. Con chạy theo, gào thét và bất lực.

Cái cách mà trại giam phối hợp với bệnh viện đón bố về, còn hơn quân ăn cướp, vội vã, bí mật. Thậm chí vị bác sĩ trực tiếp điều trị cho bố cũng không đến căn dặn, động viên bố lấy một lời. Có một nỗi sợ hãi vô hình nào đó đã khiến bác sỹ ấy không dám đến gặp và căn dặn bố nên con cũng không trách vị ấy được. Họ đều làm theo chỉ đạo cả. Nhưng con trách chế độ này sao vô nhân đạo quá đỗi. Bố bệnh tình đến mức này rồi mà họ còn không buông tha. Mẹ đã viết đủ các lá đơn, gửi đến tất cả các cơ quan hữu quan, từ đơn đề nghị miễn chấp hành án họ trả lời bố chưa đủ điều kiện để miễn; mẹ viết đơn xin hồ sơ bệnh án của bố, trại giam bảo họ không có thẩm quyền giải quyết. Mẹ viết tiếp đơn đề nghị tạm hoãn chấp hành án phạt tù để xin cho bố về nhà chữa bệnh; trong khi chứng bệnh ung thư di căn của bố vẫn đang phát triển trong người thì câu trả lời của các cấp thẩm quyền đến nay vẫn bặt vô âm tín. Không biết nơi đâu, cấp có thẩm quyền nào, thế lực vô hình nào chịu trách nhiệm cho sinh mạng của bố đây?

Có một lần, một bác sỹ bạn của bố đến bệnh viện thăm, tuy không được gặp bố, chỉ được đứng từ rất xa quan sát bố; nhưng bằng kinh nghiệm bác sỹ lâu năm, người bạn ấy nói với mẹ là bố bị ung thư giai đoạn 4 rồi. Về nhà, con mở lọ thuốc mà bệnh viện dùng để hóa trị cho bố ra đọc, thì thấy thuốc ấy để dùng cho người ung thư di căn giai đoạn 3… Dù bệnh tình của bố bị bưng bít, bị giấu nhẹm nhưng qua những lần thăm gặp bố, bằng trực giác, mẹ và con cảm nhận được bệnh tình bố đang nặng lắm rồi, nếu không muốn nói là ung thư giai đoạn cuối!

Họ đưa bố về trại giam, khi đến gặp ông phó giám thị trại giam, con được ông ấy bảo rằng đến ngày bố hóa trị, họ sẽ lại đưa bố đi bệnh viện để hóa trị. Nhưng con biết người bị ung thư di căn cần pháp đồ điều trị khoa học kèm theo chế độ chăm sóc chu đáo thì mới mong kéo dài được mạng sống; chưa kể đến việc hồi phục sau ca đại phẫu cần thời gian cả năm trời. Nhưng với điều kiện nhà tù đọa đày thân xác; rồi những lần di chuyển từ trại giam đến bệnh viện và ngược lại; những đợt hóa trị với tác dụng phụ của thuốc thì làm sao bố có thể… Con lo lắng, con bất an lắm. Dù rất muốn nhưng con không thể đặt niềm tin trọn vẹn vào trại giam và bệnh viện được. Sinh mạng của bố là do bác sỹ nắm giữ và quyết định. Nhưng điều trị cho bố như thế nào lại là do sự chỉ đạo từ trên cao. Họ chạy chữa thuốc men cho bố thì cầm chừng, gia đình không thể quyết định được bệnh viện điều trị hay thậm chí muốn xin cho bố được nằm điều trị ở một cái phòng thoáng đãng trong bệnh viện cũng không thể! Tại sao chế độ này lại mất nhân tính tới mức đày đọa bố con đến như thế. Còn chần chừ gì mà họ chưa chịu phóng thích bố con nữa?

Nhìn bố bơ vơ trên giường bệnh, mà lòng con xót xa. Nếu bảo con làm gì đó để đánh đổi lấy tự do cho bố, con cũng sẵn lòng làm. Chỉ mong sao bố được chữa bệnh đến nơi đến chốn, được mẹ và các con chăm sóc hàng ngày. Cuộc sống của con là do bố mẹ tạo ra, vậy mà ngày con trưởng thành, bố không kịp nhìn thấy - mới chỉ nghĩ đến đó thôi là ruột con như có ai đó xát muối vào rồi. Xin hãy đừng để có thêm một người Tù Nhân Lương Tâm nào phải chịu cảnh như người tù Bùi Đăng Thủy, Trương Văn Sương, Nguyễn Văn Trại nữa. Xin hãy nhân đạo mà thả tự do cho bố tôi và tất cả các Tù Nhân Lương Tâm trên đất nước đau khổ này.

Ngày hôm nay 25/11 trại giam lại chuyển thầy giáo Đinh Đăng Định đi cả trăm km lên bệnh viện ở Sài Gòn để thực hiện hóa trị đợt hai. Thầy Định sẽ phải trải qua tám đợt hóa trị, mỗi đợt gồm một ngày hóa trị, 14 ngày uống thuốc và 7 ngày nghỉ ngơi trước khi bước vào đợt hóa trị sau. Trong lúc này cơ thể rất mệt mỏi và đề kháng yếu, dễ bị nhiễm trùng - nhưng chính quyền vẫn tiếp tục chọn con đường đầy đọa tù nhân lương tâm này bằng những chuyến đi dài như thế, mà không cho thầy được nghỉ ngơi và điều dưỡng tại bệnh viện.

Trại giam và bệnh viện cũng từ chối cung cấp bệnh án của thầy Định cho thân nhân, đồng thời trại giam "lý luận" rằng bệnh viện đã xác nhận thầy Định đủ khỏe để tiếp tục thi hành án! Tất cả những gì mà gia đình thầy Định mong đợi lúc này là thầy được nghỉ ngơi và được khám chữa bệnh bởi những bác sĩ có chuyên môn và tại bệnh viện tiên tiến bởi bệnh viện 30/4 của Bộ Công An không phải là một nơi có uy tín trong lĩnh vực điều trị bệnh ung thư.

Hình chụp thầy Đinh Đăng Định năm 2003


Bà Đặng Thị Dinh, vợ tù nhân lương tâm Đinh Đăng Định, đang ngồi đợi được vào thăm chồng ngày 20/11/2013 tại cổng trại giam An Phước, tỉnh Bình Phước


Hình bà Dinh cho đàn mèo ăn cơm (Giờ đàn mèo ấy đã mất hết rồi, vì bà Dinh đi Sài Gòn chăm sóc thầy Định, ở nhà không ai chăm sóc đàn mèo, chúng đã bị người ta bắt hết).


Khối u được cắt bỏ từ dạ dày của thầy giáo Đinh Đăng Định.


HỘI ÁI HỮU TÙ NHÂN CHÍNH TRỊ VÀ TÔN GIÁO VIỆT NAM

 PT PHAN UU


Thưa Quý chiến hữu văn hữu


Chúng tôi vừa phổ biến Thư Mời ngày Tù Nhân Lương Tâm VN thì nhận được tin buồn từ trong nước:

 Chiến hữu Bùi Ngọc Thúy vừa từ trần. Chúng ta chưa kịp tri ân thì người anh hùng đã ra đi trong đói khát, uất hận!!! Chúng ta phải làm gì cho những người tù đang sống lây lất chờ chết trong địa ngục trần gian CS.


Hội vừa ứng ra 200 USD để gửi về cho tang quyến mọt chút gọi là… ấm lòng gia đình chiến hữu Bùi Ngọc Thủy.

Xin quý vị tiếp tay gửi thẳng về cho gia đình chiến hữu Thủy. Khi nào có địa chỉ số phone, chúng tôi sẽ thông báo ngay cho quý vị

Chân thành cảm ơn quý vị


Phạm Trần Anh


VongHoaPU_Banner

HỘI ÁI HỮU 

TÙ NHÂN CHÍNH TRỊ VÀ TÔN GIÁO VIỆT NAM

VÔ CÙNG THƯƠNG TIẾC BÁO TIN:

CHIẾN HỮU  BÙI ĐĂNG THỦY

CỰU THIẾU ÚY KHÔNG QUÂN QLVNCH

VỪA TỪ TRẦN

TRONG NGỤC TÙ CỘNG SẢN NGÀY 24-3-2013.

LỊCH SỬ VIỆT TRANG TRỌNG GHI ÂN 

CO

NGƯỜI CON YÊU CỦA TỔ QUỐC: 

ANH HÙNG BÙI ĐĂNG THỦY 

TM HỘI ÁI HỮU TÙ NHÂN CT TG VIỆT NAM

PHẠM TRẦN ANH

PHM_TR~1

THƯ MỜI

TNCT

Trân Trọng Kính Mời

Vui lòng bớt chút thì giờ quý báu đến tham dự tham dự “NGÀY TÙ NHÂN LƯƠNG TÂM VIỆT NAM” và “CÂY MÙA XUÂN DÂN CHỦ” và thưởng thức chương trình Thơ Nhạc:“NGỤC TÙ – CHIẾN ĐẤU CA” do CLB Tình Nghệ sĩ cùng các văn nghệ sĩ Hà Phương, Bích Ty, Phi Loan, Ngọc Nôi, Cao Minh Hưng, Lan Hương Xuân Thanh và Hạnh Cư trình bày.

Thời gian: Từ 2.00 pm đến 5 pm ngày Chủ nhật 8-12-2013 tại Viện Việt Học 15355 Brookhurst Ste # 222, Westminster CA 92683. Phone 714/755-2050.

Sự hiện diện của quý vị nói lên tấm lòng yêu nước, tri ân những người đã đấu tranh cho tự do dân chủ vì tiền đồ của dân tộc, vì tương lai của thế hệ con em Việt Nam chúng ta.

Ban Tổ chức chân thành cảm tạ quý vị.

BAN TỔ CHỨC

HỘI ÁI HỮU TÙ NHÂN CHÍNH TRỊ VÀ TÔN GIÁO VIỆT NAM

HỘI ĐỒNG LIÊN KẾT ĐẤU TRANH DÂN CHỦ NHÂN QUYỀN CHO VIỆT NAM

Liên Lạc:

- GS TS Cao Văn Hở (nhà thơ Cao Kiều Phong).

Nthuan2

- Nhà văn Nguyễn Ninh Thuận: 714/655-4714

Thưa Quý chiến hữu văn hữu

QUAN TRONG

TÂM THƯ

vietnam2

Kính Gửi :

- Quý vị Lãnh đạo Tinh thần các Tôn giáo,

- Quý Hội đoàn, Đoàn thể

- Quý Đồng Hương.

- Quý Anh chị em Thanh niên sinh viên.

- Quý Cơ quan Truyền thông Báo chí.

Kính thưa quý vị,

Năm nay là năm thứ 65 ngày Liên Hiệp Quốc công bố bản Tuyên Ngôn Quốc tế Nhân quyền 10-12-1948, tuyên dương lý tưởng nhân bản cao đẹp của nhân loại, một khuôn mẫu chung mà tất cả các dân tộc, tất cả các quốc gia phải thực hiện:

“ Mọi người sinh ra đều được tự do và bình đẳng về nhân phẩm và quyền sống làm người, quyền tự do căn bản như tự do ngôn luận, tự do tín ngưỡng… để mọi người không còn nghèo khó và sợ hãi bạo quyềnnhân quyền phải được tuyên xưng như là ước vọng cao nhất của con người.

Ngày nay, nhân loại đã bước sang thiên niên kỷ thứ ba nên các quốc gia văn minh đều tôn trọng giá trị nhân bản có tính phổ quát vì khi một người sinh ra thì họ đã là một người nên phải được hưởng đầy đủ những quyền căn bản của một con người, sau đó mới tới người đó sinh ra ở quốc gia nào và theo tôn giáo nào… Thế mà, 90 triệu đồng bào Việt Nam chúng ta vẫn chưa được sống làm một người với đầy đủ các quyền tự do căn bản và nhân phẩm được tôn trọng. Hầu hết đồng bào Việt Nam chúng ta đang phải sống trong nghèo đói chịu đựng cảnh đói áp bức và tủi nhục trong trại tù bao la gọi là nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ nghĩa Việt Nam. Cho đến ngày nay mà nhà nước CHXHCNVN vẫn rêu rao là một nhà nước pháp quyền, có cả một rừng luật nên họ áp dụng luật rừng, luật giang hồ, luật xã hội đen đối với đồng bào yêu nước ngay trong thời đại văn minh này. Sở dĩ chế độ CSVN phải dùng bộ máy công an đàn áp nhân dân không phải họ mạnh mà vì họ đang suy yếu dần, sự tồn tại của chế độ chỉ còn tính theo từng ngày từng tháng nên họ sợ nhân dân sẽ đứng lên lật đổ bạo quyền nên phải trấn áp để duy trì quyền lực để chia chác quyền lợi cho phe đảng mà nhân dân gọi là tập đoàn tư bản đỏ, mafia đỏ…

Thưa quý vị, hàng chục ngàn tù nhân “cải tạo” ốm đau đói khát đã chết trong các trại tù khắc nghiệt của CS vì bị trả thù hành hạ. Trên 300 tù nhân chính trị và Tôn giáo Việt Nam đã bị chế độ CS bất nhân, buôn dân bán nước đem ra pháp trường xử tử trong đó có 2 linh mục và 2 phụ nữ. Đặc biệt chị Trần Thị Lan bị Việt gian Cộng sản xử tử hình tại sân vận động Gò Công năm 1976 trong lúc chị đang có thai 8 tháng đúng vào ngày Rằm tháng bảy, ngày lễ Vu Lan “Xá tội vong nhân”. Hành động tàn ác dã man này của chế độ CSVN đã vi phạm trầm trọng vào điều 6 Công ước Quốc tế về các quyền Dân sự chính Trị. Đây là một tội ác “Trời không dung, đất chẳng tha, Thần người đều căm hận” không chỉ đối với dân tộc Việt Nam mà còn là một tội ác đối với cả nhân loại.

Đã ác với dân, tập đoàn Việt gian CS lại hèn với giặc, cam tâm dâng đất nhường biển cho quan thầy Trung Cộng. Bè lũ “Thái thú xác Việt hồn Tầu” này lại thẳng tay trấn áp, đánh đập, bỏ tù những đồng bào, thanh niên sinh viên, trí thức, văn nghệ sĩ yêu nước xuống đường biểu tình chống Trung Quốc. Chính vì vậy, NGÀY TÙ NHÂN LƯƠNG TÂM VIỆT NAM được tổ chức nhân ngày Quốc Tế Nhân Quyền để toàn dân Việt Nam thấy rõ ý nghĩa cao đẹp của bản tuyên ngôn Quốc tế Nhân Quyền và hiểu rõ quyền của mỗi người được sống trong dân chủ tự do ấm no và hạnh phúc thực sự. Mặt khác ngày “Tù Nhân Lương Tâm Việt Nam cũng là ngày toàn dân tri ân những anh hùng dân tộc đã hy sinh trong công cuộc đấu tranh giành tự do dân chủ, đồng thời vinh danh những chiến sĩ dân chủ, những tù nhân lương tâm của Việt Nam như nhạc sĩ Nguyễn Hữu Cầu, Đại úy Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa hiện vẫn đang bị giam cầm hơn 37 năm vì đã làm bài hát “Vu Lan Giết người” tố cáo tội ác dã man của Cộng Sản Việt Nam.

Thưa quý vị, tình hình Việt Nam đang chuyển sang một khúc quanh lịch sử quyết định sự tồn vong của dân tộc. Chúng ta đang đối mặt với “Thù Trong, Giặc Ngoài”, những tên “Thái Thú xác Việt-hồn Tàu phù” trong bộ chính trị của đảng Cộng Sản Việt gian bán nước chính là kẻ “Nội Thù” đã và đang từng bước đưa đất nước chúng ta trở thành quận huyện một bang tự trị của Trung Quốc. Chưa bao giờ phong trào yêu nước ngày một dâng cao như ngày nay. Từ những vị lãnh đạo tinh thần các tôn Giáo như Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ, nhân sĩ Lê Quang Liêm, Thượng Tọa Thích Thiện Minh, Linh mục Nguyễn văn Lý tới những chiến sĩ dân chủ Phạm Hồng Sơn, Nguyễn văn Đài, Phạm Thanh Nghiên, Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Nguyễn Đắc Kiên, Lê Quốc Quân, nhạc sĩ yêu nước Việt Khang, An Bình, Đinh Nguyên Kha và nữ sinh viên Nguyễn thị Phương Uyên và hàng hàng lớp lớp thanh niên sinh viên đang dũng cảm đấu tranh giành dân chủ tự do, đấu tranh chống kẻ nội thù “Việt gian bán nước” và chống giặc ngoại xâm Trung Cộng, kẻ thù truyền kiếp của dân tộc. Đặc biệt, giới nhân sĩ trí thức, văn nghệ sĩ đã dân thân tranh đấu đòi lại quyền dân chủ tự do, quyền làm chủ đất nước với “Kiến Nghị 72” ngày 19-1-2013, Tuyên bố của các công dân tự do ngày 28-2-2013, Thư của Hội Đồng Giám Mục 1-3-2013, Tuyên bố của HT Thích Quảng Độ Viện Tăng Thống GHPGVNTN ngày 5-3-2013, hiệu triệu của nhân sĩ Lê Quang Liêm PGHH và tuyên bố chung của chức sắc 5 tôn giáo ngày 1-5-2013. Phong trào tranh đấu của toàn dân đã thở thành một “Thực thể Chính trị Đối lập”, thực sự đối đầu với đảng CSVN đòi hỏi bỏ điều 4 quy định sự độc quyền lãnh đạo của đảng CS để tiến tới đa nguyên đa đảng, đòi trả lại quyền sở hữu đất đai, quyền tư hữu của toàn dân, đòi trưng cầu dân ý, bầu cử dưới sự giám sát của Liên Hiệp Quốc… để chuyển đổi lịch sử mang lại độc lập thực sự, tự do dân chủ thực sự và ấm no hạnh phúc thực sự cho toàn dân.

Thưa quý vị,

Ngày Quốc Tế Nhân Quyền 10-12 năm nay, chúng ta tổ chức “Ngày Tù Nhân Lương Tâm Việt Nam” chính là để để vinh danh những tù nhân chính trị, Tôn giáo đã đứng lên đấu tranh cho tự do, dân chủ sau ngày mất nước 30-4-1975. Chúng ta cùng tưởng niệm hơn 300 tù nhân chính trị và Tôn giáo Việt Nam, những anh hùng dân tộc đã bị chế độ CS bất nhân, buôn dân bán nước đem ra pháp trường xử tử. Thưa quý vị, Ngày Tù nhân Lương tâm Việt nam đã được sự ủng hộ nhiệt tình của 109 Hội đoàn, Đoàn thể trong nước và Hải ngoại cho nên năm nay, quốc hội California Hoa Kỳ đã công bố quyết nghị “Vinh danh ngày Tù Nhân Lương Tâm Việt Nam”.

Hội Ái Hữu Tù Nhân Chính Trị và Tôn Giáo Việt Nam và Hội Đồng Liên Kết Đấu Tranh Dân Chủ Nhân Quyền cho Việt Nam tha thiết kính mời quý vị lãnh đạo tinh thần các tôn giáo, quý vị lãnh đạo các hội đoàn Ái Hữu Đồng hương, quý đoàn thể đảng phái cùng chung sức góp phần đóng góp nhiệt tình vận động bà con đồng hương ủng hộ “Cây Mùa Xuân Dân Chủ” để chúng ta có điều kiện tối thiểu giúp đỡ các gia đình chiến sĩ đấu tranh cho Tự Do, Dân Chủ và Tôn Giáo đang bị Cộng sản giam giữ đày ải.

Chúng ta được may mắn hơn nhiều người, dù xây chín đợt phù đồ cũng không bằng làm phúc cứu cho một người bất hạnh, trợ giúp cho những người đã dấn thân tranh đấu cho dân tộc chúng ta. Là những người được may mắn được sống nơi xứ sở tự do, tinh thần thoải mái, vật chất dư thừa chúng ta phải thể hiện tình đồng bào nghĩa ruột thịt cũng như nên bày tỏ lòng biết ơn đối với những anh chị em tù nhân đang gặp cảnh khốn khó, những chiến sĩ dân chủ đang đương đầu với chế độ dã man bạo tàn nơi quê nhà…

Thưa quý vị,

Ngày hôm nay, chúng ta cùng tổ chức “Ngày Tù Nhân Lương Tâm Việt Nam” để vinh danh những chiến sĩ dân chủ, giới nhân sĩ trí thức, các văn nghệ sĩ và nhất là các thanh niên sinh viên yêu nước đang xuống đường đấu tranh đòi dân chủ tự do, đòi cơm áo và quyền sống làm người, đòi phục hồi nhân phẩm và tài sản đất đai đã bị tước đoạt… Trong tương lai không xa, khi chế độ CS xụp đổ, chúng ta sẽ chọn ngày này là một ngày “Quốc Lễ” để tưởng niệm, Tri ân những anh hùng dân tộc đã hy sinh cho lý tưởng Tự do. Chúng ta sẽ đi bốc mộ những anh em đã chết trong các trại tù đem về an nghỉ trong “NGHĨA TRANG QUỐC GIA” và “Ngày Tù Nhân Lương Tâm” 10-12 hàng năm sẽ là “NGÀY QUỐC LỄ”, ngày giỗ của những chiến sĩ vô danh đã hy sinh vì lý tưởng tự do trong cuộc chiến …

Trong ý hướng đó, chúng tôi tha thiết kính mời quý Nhân sĩ Trưởng thượng, quý chiến hữu và quý đồng hương bớt chút thì giờ quý báu tới tham dự và ủng hộ “Cây Mùa Xuân Dân Chủ” trong “Ngày Tù Nhân Lương Tâm Việt Nam” được tổ chức vào lúc 2pm ngày Chủ Nhật 8 tháng 12 năm 2013 tại Viện Việt Học 15355 Brookhurst Ste # 222, Westminster CA 92683. Phone 714/755-2050. Nhân dịp này, Hội Ái Hữu Tù Nhân Chính trị và Tôn Giáo Việt Nam gửi biếu quý vị DVD “NGỤC TÙ CHIẾN ĐẤU CA” để xin tùy tâm ủng hộ ít nhiều cho “CÂY MÙA XUÂN DÂN CHỦ VIỆT NAM”. Quý vị ở xa, xin gửi Email về dienhongthoidai@gmail.comhoặc thư về NganHoang, 12911 Josephine St, Apt D, Garden Grove CA 92841.

Trân trọng kính chào quý vị.

HỘI ÁI HỮU TÙ NHÂN CHÍNH TRỊ VÀ TÔN GIÁO VIỆT NAM:

 PHẠM TRẦN ANH

HỘI ĐỒNG LIÊN KẾT ĐẤU TRANH DÂN CHỦ NHÂN QUYỀN CHO VIỆT NAM: 

LẠC VIỆT

Trưởng Ban Tổ chức: GS TS Cao Văn Hở 

CAO VAN HO

TƯỜNG TRÌNH PHẦN 1

Kính gởi Ban Lãnh đạo Phong Trào Phụ Nữ Việt Nam Hành Động Cứu Nước,

Cùng toàn thể Anh Chị em chiến hữu, thân hữu và thành viên qúy mến,

happy-thanksgiving

Kính thưa Qúy vị, trong mùa lễ Tạ Ơn chúng tôi xin kính lời tri ân sâu xa đến toàn thể qúy liệt vị đã từ nhiều năm qua hổ trợ tinh thần lẫn vật chất cho Phong Trào có được những bước đi khiêm nhường góp phần mình vào đại cuộc chung.

OLYMPUS DIGITAL CAMERA

Chiến Sĩ Nguyễn Thị Ngọc Hạnh  cùng phái đoàn Tibet viếng thăm Thành Phố Taipei


Kính thưa Qúy liệt vị, đã hơn 6 tháng qua từ khi rời khỏi Taiwan,

TAIWAN

Thương nghị sĩ Chieh-Ju Chen Taiwan, Chiến sĩ Nguyễn Thị Ngọc Hạnh 


chúng tôi tiếp tục bôn ba khắp nẻo đường Châu Á góp phần mình bé nhỏ trong việc xây dựng lực lượng Liên Minh Tự Do Á Châu. Kết qủa tuy còn khiêm nhường nhưng may mắn đã liên kết được những tấm lòng chí nguyện cùng chung mục đích dù khác biệt màu da tiếng nói.

r1

Như chúng ta biết là Hội nghị Thượng đỉnh Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương APEC bế mạc vào ngày 08/10/2013 tại Bali (Indonesia).

Hôm 09/10/2013, Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á – ASEAN – khai mạc Hội nghị Thượng đỉnh thường niên tại Brunei,

cung-dien-hien-hoa-tren-bo-bien

Cũng trong thời điểm này tại Brunei cũng có buổi Meeting của Liên Minh Á Châu đấu tranh cho Tự do tại Bandar Seri Begawan.

Ngọc Hạnh trở về Dharamsala tham dự buổi Meeting  với 8 quốc gia được tổ chức tại Văn Phòng Tibetan Social Service

pt

Sau phần khai mạc buổi lễ là thuyết trình về vai trò của các quốc gia Dân Chủ hỗ trợ Liên Minh Á Châu Tự Do. Đại  biểu, đại diên gồm có Hoa Kỳ, Australia, Germany, Belgium, Equador,  Việt Nam, India và Tibet.

DSCN6347

Chủ toạ là Dân Biểu Wilfred đại diện Chính Phủ Đức cùng với vị Đại Diện Chính Phủ Tibet, trao tặng qùa kỷ niệm và tuyên dương cho những tổ chức cá nhân đã đóng góp tích cực cho việc thành hình Liên Minh Châu Á.

344

Phần 2 là bàn về những công tác một năm qua của Tổ chức Tibetan Social Service.

81

Văn Phòng ” Liên Minh Việt Nam -Tibet đấu tranh cho Tự Do “ đã đươc dời về Gaden Choeling Nunnery.  

OLYMPUS DIGITAL CAMERA

Chiến sĩ Nguyễn Thị Ngọc Hạnh vẽ lại Banner


Văn Phòng mới được khánh thành vào ngày 2 tháng 11 năm 2013.

DSCN6513

Sau đó Ngọc Hạnh rời Dharamsala vì có công tác ở phía Bắc và về Nam Ấn để gặp gở phái đoàn Miến Điện,

DSC_0074


Kính thưa Qúy Tôn trưởng, riêng phần Ngọc Hạnh gần 2 năm qua Ngọc Hạnh bôn ba tìm thế Liên Minh, tìm thế chính trị trong vùng nhưng thực tế vẫn luôn sát cánh với Anh em trong  Quốc Nội  và nghiêng mình trước sự dũng cãm, lòng cao thượng sự hy sinh vô bờ bến của Anh Em.


Trong năm 2014 sắp tới đây, chúng tôi sẽ dồn mọi nổ lực về Quốc nội.


OLYMPUS DIGITAL CAMERA

Ông Phuntsok Wangdu Chủ Tịch Phong Trào Liên Minh Việt NamTibet và Chiến Sĩ Nguyễn Thị Ngọc Hạnh đón tiếp vị Anh Hùng của nhân dân Tây Tạng người đã có gần 40 tù dưới chế độ Cộng sản Tàu

...

No comments:

Post a Comment